Quay qua quay lại đã đến cuối năm, khoảng thời gian bận rộn nhất. Hồi trước, vào đợt này, một ngày Dụ Phồn chạy không biết bao nhiêu ca chụp, nhưng mấy ngày nay năm nay, cậu lại là người rảnh rỗi nhất.
Chuyến này cậu cố ý mang máy ảnh theo, vốn định đi dạo loanh quanh Nam Thành chụp ảnh nhân lúc Trần Cảnh Thâm đi làm, nào ngờ bảy ngày nghỉ sắp kết thúc đến nơi rồi mà chiếc máy ảnh hầu như chẳng được sử dụng đến.
Lý do là vì một sáng nọ, Trần Cảnh Thâm hỏi cậu, có muốn đến công ty với tôi không?
Dụ Phồn đang ngủ bị nụ hôn của hắn đánh thức, nghe xong cậu chỉ muốn chửi thề, ngái ngủ nghĩ ngày nào ở nhà cũng nghe tiếng cậu gõ bàn phím là đã đủ ồn lắm rồi, ông đây có bị ngu đâu mà theo cậu đến công ty chịu tội.
Nhưng sau khi tỉnh ngủ, cậu vẫn làm thằng ngu vội vàng thay quần áo để đi với Trần Cảnh Thâm.
Thế là đi suốt một tuần đó. Nhưng Dụ Phồn không có mặt mũi vào hẳn văn phòng của Trần Cảnh Thâm, chỉ ngồi ở quán cà phê dưới tầng.
Trùng hợp là mấy ngày nay Uông Nguyệt như la khóc dữ dội trong nhóm chat, đương độ cuối năm, thời tiết Ninh Thành cũng đẹp nên tiệm kín chỗ, lượng khách cũng tăng cao đột biến, sáng nào ngủ dậy cô cũng gửi tin nhắn thoại gào thét “Sao kiếm tiền khổ sở quá vậy trời”, “Bà đây không kiếm số tiền đó cũng chẳng sao”. Dụ Phồn đang rảnh không có việc gì làm, cậu quyết định ngồi trong quán cà phê chỉnh ảnh phụ, đợi Trần Cảnh Thâm tan làm thì cùng về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT