Sau khi vào phòng, Trần Cảnh Thâm nhìn thấy một chiếc sô pha màu xám, trên đó lộn tùng phèo hết cả lên, gối đệm lưng, chăn và máy tính nằm lẫn cạnh nhau. Trên sô pha có một khoảng hơi lõm xuống, hẳn không lâu trước đây vừa có người nằm.
Trước mặt có một bàn trà nhỏ bằng thủy tinh hình tròn, ảnh chụp đã rửa, tai nghe điện thoại, hộp thuốc bày bừa lung tung.
Thật ra bình thường không bừa bộn như thế, tại tối qua đầu váng mắt hoa nên Dụ Phồn mới tiện tay vứt đồ lung tung như thế.
Dụ Phồn dẹp gối đệm lưng và chăn sang một bên, đồ vật đang được bày trên bàn cũng bị quét vào chiếc rổ trắng nhỏ bên cạnh. Cậu không ngẩng đầu lên, chỉ ấp úng nói: “Cậu ngồi đi, tôi đi rửa mặt.”
“Ừm.”
Phòng tắm loáng thoáng truyền ra tiếng rửa mặt. Trần Cảnh Thâm ngồi trên sô pha, trong phút chốc ngỡ như được quay về căn phòng nhỏ ở Nam Thành, cũng trong tiếng quạt kẽo kẹt quay, hắn ngồi trên ghế đợi Dụ Phồn, trên bàn trải bài thi của hai người.
Trần Cảnh Thâm áp bàn tay trên sô pha, trước đây chỗ này được chăn phủ lên, vẫn còn sót lại nhiệt độ cơ thể của Dụ Phồn. Trần Cảnh Thâm thở ra nặng nề, thần kinh căng thẳng bấy lâu cuối cùng cũng dịu xuống. Hắn duỗi chân dựa vào sô pha, quan sát căn phòng này một lượt không chút dè chừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play