Lưng Dụ Phồn đột nhiên tê cứng, thần kinh căng thẳng nằm ngoài tầm kiểm soát nảy lên thình thịch.
Đầu óc rỗng không mấy giây, cậu theo bản năng vươn tay đẩy Trần Cảnh Thâm ra, thẳng lưng định đứng dậy hỏi tường ——
Sau đó, bàn tay vòng trên cổ cậu lại dồn sức, một chân vượt qua bên hông còn lại, đè cậu ngồi về với tư thế nửa quỳ, gáy cậu bị ép dán lên tường, hôn còn dữ dội hơn nữa. Máu khắp người Dụ Phồn vọt thẳng lên tận não, dây thần kinh nơi da đầu nhảy lên thình thịch, cậu có thể cảm nhận được đầu lưỡi Trần Cảnh Thâm đảo qua đảo lại quanh vết thương trong miệng mình, quấn lấy lưỡi cậu xót buốt.
Thật ra da đầu hơi đâu, nhưng cơn đau đớn khi bị kéo lên và nắm giữ ấy khiến người Dụ Phồn nhũn ra, cậu chậm rãi buông cánh tay đang đẩy người kia ra, cuối cùng níu chặt lấy quần áo Trần Cảnh Thâm. Rõ ràng cậu đang ngồi trên sàn, nhưng lại cảm thấy rằng bất cứ lúc nào mình cũng có thể rơi vào một hang động tối tăm nhìn không thấy đáy.
Đêm nay ve mùa hạ yên tĩnh lạ lùng, khu tập thể vắng lặng không một tiếng động, như thể cả thế giới này chỉ còn lại tiếng thở dốc và tiếng thân mật của hai người.
Trần Cảnh Thâm hôn rất mạnh bạo, người khác hôn cũng mạnh bạo như vậy sao? Cậu nhớ lúc Chu Húc hôn môi với bạn gái đâu có tiếng động lớn đến vậy, Dụ Phồn hơi nheo mắt, mơ màng nghĩ lại.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, bàn tay đang bóp cổ cậu bỗng thả lỏng. Trần Cảnh Thâm buông cổ cậu ra, chống tay bên người, từ từ buông cả tóc cậu ra, lòng bàn tay chầm chậm xoa lên đầu cậu, nụ hôn cũng theo đó dịu dàng hơn rất nhiều. Trần Cảnh Thâm cọ môi cậu, cọ đầu lưỡi cậu, rải những nụ hôn dày đặc. Rõ ràng động tác rất nhẹ nhàng, nhưng cơ thể Dụ Phồn lại cứng nhắc còn nghiêm trọng hơn cả khi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT