Sau một hồi lâu bốn phía yên tĩnh đến mức kì quặc.
“Không phải, học sinh giỏi này,” Vương Lộ An là người đầu tiên hồi phục lại tinh thần, ánh mắt đảo quanh giữa hai người, cậu ta buồn cười hỏi, “WeChat của hoa khôi trường tôi thì cậu không thêm, cậu thêm Dụ Phồn làm gì? Chẳng lẽ muốn hẹn đánh nhau với cậu ấy thật sao?”
Trần Cảnh Thâm nhìn cậu ta: “Hẹn đánh nhau?”
Vương Lộ An đang định hỏi lại, người đứng bên cạnh cậu ta bỗng nhiên cử động.
Dụ Phồn giật mạnh áo mình ra khỏi tay hắn lần nữa.
“Thêm cái con mẹ cậu. Còn phải nói bao nhiêu lần nữa, tôi không…” Nói được một nửa, Dụ Phồn nghẹn cứng họng, nghiến răng, “Cút đi, đừng có làm phiền tôi.”
Vương Lộ An định nói người anh em, không nhất thiết phải phản ứng dữ dằn như vậy chứ?, song vừa quay đầu lại, cậu ta đã ngẩn cả người.
Sao vành tai người anh em của cậu ta hồng thế kia?
Sắc trời xẩm tối, Vương Lộ An muốn nhìn cho kĩ lại, nhưng Dụ Phồn đã quay đầu rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play