Kiếp trước Cố Bình Lâm luôn nói năng chừng mực cẩn trọng, một phần do hoàn cảnh sống khắc nghiệt ở Cố gia đã chuôi rèn hắn theo năm tháng, nhưng nguyên nhân chính vẫn là do diện mạo của hắn mỗi khi cười rộ lên sẽ càng thấy rõ vẻ nữ tính vốn có, làm mất đi uy nghiêm của chưởng môn một phái, cũng sẽ khiến người ngoài và kẻ thù xem nhẹ Linh Tâm Phái. Khi xưa, Đoàn Khinh Danh còn cố ý tìm kiếm những nữ tu sĩ có gương mặt tương tự như vậy để sỉ nhục hắn. Từ lúc ấy trở đi, Cố Bình Lâm càng cố gắng duy trì vẻ nghiêm túc ấy, lâu dần về sau cũng trở thành thói quen. 
Giờ đây, tính tình của hắn đã thay đổi nhưng thói quen ngày trước thì không dễ sửa.
Cố Bình Lâm khẽ cười một tiếng rồi thôi. Ngón tay thuận thế chỉnh lại cổ áo bên trên, tóc mái dày uốn cong hình vòng cung xuyên ra phía sau, che gần hết nửa gương mặt thanh tú bình thản, chỉ có dáng vẻ tươi cười nơi khóe mắt nhưng vẫn không mất đi sự sắc bén, cẩn trọng.
Advertisement
Đoàn Khinh Danh nhìn hắn một lát, bỗng bật cười.
“Hửm?” Cố Bình Lâm lập tức ngừng cười, nhíu mày hỏi người nọ, “Ngươi cười cái gì?”
“Cười chiêu “Phi Hồng Ảnh Hạ” khi nãy của ngươi,” Đoàn Khinh Danh nghiêng đầu, sáp lại gần hắn, “Sư đệ sử dụng nó thuần thục như vậy khiến ta cảm thấy rất ngạc nhiên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play