Nhìn thấy ngữ khí thành khẩn của Dược lão cho nên nội tâm Diệp Huyền hòa hoãn lại, nói:

- Ta nhớ lúc trước khi luyện chế ta đã đóng phòng luyện chế, tại sao hai vị vào được?

Dược lão cười khổ và nói:

- Ta với tư cách là chủ nhiệm luyện dược hệ có tùy thời giám sát chỉ đạo tất cả phòng luyện chế, cho nên trên người của ta có ngọc bài có thể mở cửa bất cứu phòng nào.

Còn có chuyện này?

Diệp Huyền ngạc nhiên, hắn nhìn về phía Đông Phương Tử Ti, Đông Phương Tử Ti lúc này gật gật đầu, hiển nhiên trong luyện dược hệ có quy định này.

- Ai,, trong lúc vô tình trở thành rình coi ngươi luyện chế, ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chuyện này là ta sai, Huyền Diệp, nếu như ngươi có yêu cầu gì cứ nói đi.

Dược lão nói.

Diệp Huyền còn có chút tức giận Dược lão và Đông lão đột nhiên xâm nhập liền tức giận, hiện tại hắn đã không còn tức giận.

Đó là do bản thân không biết rõ quy địh của học viện, huống chi từ ngữ khí và thần thái của Dược lão và Đông lão cũng không phải cố ý rình coi hắn luyện chế.

Nghĩ tới đây Diệp Huyền liền khoát khoát tay nói:

- Dược lão, chuyện này không phải ngươi sai, huống chi hai vị đã cứu ta nhiều lần, ta cũng không có tổn thất gì.

Diệp Huyền không phải người lấy oán trả ơn, trên thực tế nếu như Dược lão và Đông lão chỉ muốn quan sát thì Diệp Huyền không cự tuyệt, lúc trước hắn tức giận là vì hai người tự ý xâm nhập mà thôi.

Học viện có quy định này nhưng hắn không biết là mà thôi.

- Không được.

Ai biết Dược lão lại kiên quyết như thế.

- Cho dù học viện có quy định nhưng chuyện nào là chuyện nào, ta vô tình rình coi kỹ xảo luyện dược của ngươi là sự thật, nếu như ngươi không có yêu cầu gì sẽ làm ta bất an.

Dược lão làm người đường đường chính chính, tự nhiên không chiếm món lợi nhỏ.

Thấy thái độ Dược lão kiên quyết như vậy, nội tâm Diệp Huyền hơi động.

Hắn cười nói:

- Dược lão, nếu ngươi muốn đền bù tổn thất, như vậy chờ lát nữa ngươi luyện chế cho ta một lần là được rồi.

Dược lão chính là luyện dược sư Võ Vương thất giai, thỉnh hắn luyện chế một lần cũng cần trả giá lớn.

- Không có vấn đề.

Dược lão đáp ứng sảng khoái, đồng thời hắn cũng hiếu kỳ hỏi thăm:

- Khục khục, đúng rồi, lúc trước Huyền Diệp ngươi luyện chế đan dược gì?

Sau khi đã định ra việc này, Dược lão hiếu kỳ hỏi thăm.

Bộ dạng của hắn lúc này nào giống chủ nhiệm luyện dược hệ chứ, thần thái của hắn hoàn toàn giống đệ tử đang học hỏi.

Lỗ tai Đông Phương Tử Ti dựng thẳng lên.

Nói thật, Diệp Huyền luyện chế một lần là thành công, mùi của đan dược cũng làm huyền lực của nàng bị dẫn động, trong nội tâm nàng tò mò không thôi.

- Ta luyện chế chính là Cô Mạnh Lan Đan.

Diệp Huyền cũng không giấu diếm.

- Cô Mạnh Lan Đan?

Vẻ mặt Dược lão nghi hoặc, hắn thân là chủ nhiệm luyện dược hệ Lam Quang học viện nhưng chưa bao giờ nghe qua cái tên đan dược này.

- Cô Mạnh Lan Đan lấy Cô Mạnh Lan lục giai làm chủ dược, phụ dùng Tinh Diệu tủy, Thiên Tinh Sa các loại tài liệu luyện chế mà thành, có thể trợ giúp Võ Tông ngũ giai tam trọng dễ dàng bước vào Võ Tôn lục giai, hơn nữa không có tác dụng phụ, hơn nữa Cô Mạnh Lan Đan có tác dụng gia tăng huyền lực cho Võ Tôn lục giai.

Khi Diệp Huyền báo ra tên các linh dược, đôi mắt Dược lão càng ngày càng sáng, tuy hắn chưa nghe qua tên đan dược nhưng hắn hiểu linh dược kết hợp với nhau sẽ có tác dụng gì.

Khi nghe nói dược hiệu của Cô Mạnh Lan Đan thì Dược lão càng kích động.

Có thể giúp Võ Tông ngũ giai tam trọng dễ dàng bước vào Võ Tôn lục giai, hơn nữa không có chút tác dụng phụ, Cô Mạnh Lan Đan kinh người như vậy?

Học viên trong Lam Quang học viện có nhiều cấp bậc, mục đích tồn tại của Lam Quang học viện chính là trợ giúp Võ Tông ngũ giai đột phá đến Võ Tôn lục giai, đồng thời giúp Võ Tôn lục giai tam trọng bước vào Võ Vương thất giai.

Nếu như đan dược Diệp Huyền có công hiệu như thế, chẳng phải nói chỉ âần có thể luyện chế đan dược này, tất cả đệ tử trong học viện đều đột phá Võ Tôn lục giai?

Dường như biết rõ suy nghĩ của Dược lão, Diệp Huyền cười nói:

- Trên lý luận Cô Mạnh Lan Đan có thể giúp tất cả Võ Tông ngũ giai bước vào Võ Tôn lục giai, nhưng trên thực tế bởi vì linh dược Cô Mạnh Lan thập phần thưa thớt, hơn nữa Tinh Diệu tủy và Thiên Tinh Sa khó gặp, hơn nữa luyện chế Cô Mạnh Lan Đan thập phần rườm rà, luyện dược sư lục giai đỉnh phong chưa chắc bảo chứng khả năng thành công, cho nên loại đan dược này ít khi truyền lưu ra ngoài.

- Ngươi nói Cô Mạnh Lan Đan là đan dược lục giai đỉnh phong? Vậy chẳng phải nói ngươi là luyện dược sư lục giai đỉnh phong?

Dược đã sớm hoài nghi phẩm giai của Cô Mạnh Lan Đan, hôm nay đạt được Diệp Huyền chứng minh là đúng thì giật mình không thôi.

- Ngươi dùng tu vi Võ Tông ngũ luyện chế đan dược lục giai đỉnh phong...

Kiến thức Dược lão còn cao hơn Đông Phương Tử Ti nhiều, biết có một ít luyện dược sư có tu vi huyền thức cao hơn tu vi huyền lực, thậm chí có thể vượt cấp luyện chế đan dược.

Nhưng luyện dược sư, như vậy thường thường là thiên tài trong Huyền Vực, hơn nữa chỉ có thể vượt tiểu đẳng cấp, hắn chưa từng nghe có người nào làm được như Diệp Huyền.

- May mắn, may mắn mà thôi.

- Luyện dược chi đạo căn bản không có may mắn gì đáng nói, bất cứ sai lầm nào cũng làm luyện chế thất bại, hơn nữa thủ pháp luyện chế của ngươi vừa rồi tinh diệu tuyệt luân, rất nhiều thủ pháp thậm chí ta chưa từng nghe nói qua, ngươi dùng tôi đan quyết lúc cuối cùng căn bản không phải Mộng Cảnh bình nguyên có thể có được.

Hai mắt Dược lão tỏa sáng và bắn ra hào quang.

- Nói, ngươi tới Lam Quang học viện có mục đích gì?

Vào lúc này trên người Dược lão phóng thích hàn khí kinh người, hàn khí bao phủ Diệp Huyền.

Đông lão bên cạnh cũng giống như thế, ánh mắt vô cùng ác liêt.

Hai người tỏa ra sát cơ đậm đặc, lập tức bao phủ Diệp Huyền, trong phòng luyện chế sinh ra hào khí nặng nề...

- Hai vị muốn làm gì?

Đông Phương Tử Ti nhìn thấy hai người như vậy thì ngạc nhiên.

Song phương trao đổi với nhua rất tốt, vì cái gì đảo mắt đã biến thành bộ dạng như vậy.

- Đông Phương Tử Ti, ngươi trực tiếp lui qua một bên.

Dược lão vung tay lên, huyền lực vô hình đẩy Đông Phương Tử Thi ra ngoài.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền:

- Chugs ta đã điều tra qua, ngươi căn bản không phải người Mộng Cảnh bình nguyên chúng ta, lần đầu tiên ngươi xuất hiện chính là Vô Không Lĩnh trong Mộng Cảnh bình nguyên, bên người còn có cường giả Võ Vương tóc vàng, về sau ngươi đi đế đô Hạo Thiên đế quốc và sáng lập Huyền Đan các, gây ra một phen phong vân, cuối cùng mới đi đến Lam Quang học viện chúng ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play