Lúc này một bên khác, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh cũng dồn dập trở lại bên người Diệp Huyền.

- Diệp thiếu, chúng ta làm sao bây giờ?

Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh lẽo nhìn đám người Phách Thương Vũ Đế, truyền âm hỏi.

Diệp Huyền cũng hơi nhíu mày.

Bây giờ thế cuộc trên sân đối với bọn họ mà nói cũng không phải vô cùng có lợi, Đấu Vũ Hội tam đại Phó hội trưởng đã tập hợp, trong đó Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế tu vi tương đương Trác Nhất Phàm, đều là cửu giai nhất trọng đỉnh phong.

Mà Trường Phong Vũ Đế thân là Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, thực lực cũng không kém.

Hơn nữa một bên còn có một tên Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong của Sinh Tử Điện, làm cho ba người Diệp Huyền dù vừa đánh giết Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp, nhưng cũng không có chiếm cứ thượng phong, trái lại so với lúc mới bắt đầu, muốn càng thêm nguy hiểm.

- Triệt đi.

Khóe miệng nổi lên một tia cười nhạt, Diệp Huyền cười lạnh, xoay người bay vút về phía hoang dã.

Vừa nãy đã chém giết Đấu Vũ Hội tam đại Vũ Đế hộ pháp, Diệp Huyền tự nhiên thấy tốt thì lấy.

Nếu như tiếp tục chiến đấu, ba người bọn họ không hẳn không phải đối thủ của đám người Trác Nhất Phàm, nhưng bây giờ ngay cả Vũ Đế của Sinh Tử Điện cũng gia nhập vào, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không tiếp tục ngốc nghếch chiến đấu tiếp.

Đám người Trác Nhất Phàm là Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, coi như trở lại mấy cái Diệp Huyền cũng không sợ, thế nhưng Diệp Huyền không tin đường đường ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, sẽ chỉ có Vũ Đế cửu giai nhất trọng.

Nếu thật sự như thế, như vậy Hỗn Loạn Chi Thành cũng không phải tồn tại mà Huyền Vực Thánh Thành cũng phải khoan dung.

Huống chi vừa nãy giết ba Đại hộ pháp Vũ Đế, để Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu Diệp Huyền cũng tiêu hao ba phần năm, Băng Hỏa Song Bạo dù sao không thể vẫn triển khai, hồn lực tiêu hao quá độ, đối với tu vi Luyện Hồn của hắn cũng sẽ có ảnh hưởng to lớn.

Không ngờ ba người Diệp Huyền cử động, để đám người Trác Nhất Phàm sững sờ một chút.

- Bọn họ muốn đi, quyết không thể để bọn họ chạy trốn.

Dù trong lòng sợ hãi, nhưng đám người Trác Nhất Phàm sao sẽ cho đám người Diệp Huyền rời đi, thân hình loáng một cái, bốn đạo lưu quang nhanh như tia chớp lướt tới.

- Giết người liền muốn đi, nào có dễ dàng như vậy!

Phách Thương Vũ Đế gào thét lên tiếng, cái thứ nhất lướt ra, trường thương trong tay hắn đột nhiên hóa thành nộ long bao phủ, đâm ra một thương, trời long đất lở, Huyền Nguyên vô hình ở trong hư không xuyên thấu ra tầng tầng gợn sóng, trong nháy mắt đi tới trước người Diệp Huyền.

- Cút.

Huyết Kiếm Vũ Đế nộ quát một tiếng, ánh kiếm màu đỏ phun trào, một kiếm bổ vào trên đầu lâu Giao Long, chỉ nghe ầm một tiếng, đả kích cường liệt ba bao phủ ra, bầu trời phảng phất như bị đánh xuyên, chỉ có Huyền Nguyên vô tận ở trong thiên địa sôi trào.

Vù!

Mà cùng lúc đó, phi thuyền pháp bảo trong tay Trường Chu Vũ Đế cũng đến đỉnh đầu ba người Diệp Huyền, phi thuyền này dài tới trăm trượng, phía trên điêu khắc vô số hoa văn phức tạp, từng đạo từng đạo ánh sáng chói mắt cao tốc sáng lên.

Chỉ thấy vô số cột sáng Huyền Nguyên màu nhũ bạch từ trong phi thuyền bắn mạnh ra, càng hình thành một trận pháp to lớn, trong nháy mắt bao phủ ba người Diệp Huyền ở bên trong.

- Phá!

Huyết Kiếm Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi sát khí ngưng tụ, một kiếm đâm về phía phi thuyền, một đạo quang hồng như núi lửa dâng trào, ầm ầm chém ở dưới đáy phi thuyền.

Dưới đáy phi thuyền pháp bảo đột nhiên sáng lên lít nha lít nhít cấm chế, những cấm chế này tiếp nối, lẫn nhau trong lúc đó kết hợp, dễ dàng liền chặn lại công kích của Huyết Kiếm Vũ Đế.

- Cái gì?

Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cả kinh, phi thuyền pháp bảo này dĩ nhiên dễ dàng liền chặn lại một đòn của hắn, đến tột cùng là bảo vật cấp bậc gì?

- Hừ, phi thuyền của lão phu, chính là bảo vật viễn cổ, chỉ bằng các ngươi cũng muốn phá tan?

Ánh mắt của Trường Chu Vũ Đế lạnh lẽo, không ngừng điều khiển phi thuyền trên đỉnh đầu ba người, chỉ thấy vô số bạch quang cấp tốc quấn quanh về phía thân thể đám người Diệp Huyền, muốn triệt để trói buộc ba người Diệp Huyền lại.

- Đây là...

Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, lúc này mới quan sát kỹ phi thuyền của Trường Chu Vũ Đế.

Chỉ thấy phía trên phi thuyền kia che kín cấm chế, những cấm chế này hết sức phức tạp tối nghĩa, ngay cả Diệp Huyền nhìn qua, cũng có một loại cảm giác hoa cả mắt.

- Diệp thiếu, phi thuyền này tuyệt không phải thời đại này luyện chế ra, hẳn là một cổ bảo nào đó, hơn nữa cấp bậc chí ít là cửu giai.

Hoàng Phủ Tú Minh cũng là Trận Pháp đại sư, ánh mắt nghiêm nghị nói.

Diệp Huyền gật gù:

- Những cấm chế này, vô cùng cổ xưa, các ngươi phải cẩn thận một ít.

Nói xong, Diệp Huyền sử dụng tới Hạo Quang Đại Thiên Kính, gương đồng lấp loé ánh sáng, bao vây ba người Diệp Huyền trong đó, phi thuyền pháp bảo bắn ra vô số sợi tơ ở tiếp xúc đến lồng ánh sáng của Hạo Quang Đại Thiên Kính, tất cả đều dồn dập tan rã.

- Đây là bảo vật gì, dĩ nhiên chặn lại phi thuyền của lão phu công kích.

Trường Chu Vũ Đế khiếp sợ nói.

Phi thuyền pháp bảo của hắn uy lực như thế nào hắn quá rõ ràng, toàn lực triển khai, ngay cả Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong cũng khó tránh né, lại bị gương đồng phá tan.

- Hê hê kiệt, Trường Chu Vũ Đế, Diệp Huyền này không đơn giản như ngươi tưởng tượng, bằng vào phi thuyền pháp bảo của ngươi muốn nhốt lại ba người bọn hắn, khó!

Tiếng cười âm lạnh vang lên, Hắc y nhân trước ra tay với Diệp Huyền đột nhiên cười nói.

- Minh Hỏa Vũ Đế, các hạ là có ý gì, chẳng lẽ Sinh Tử Điện ngươi cũng muốn giết Diệp Huyền kia?

Trường Chu Vũ Đế lạnh lùng theo dõi hắn nói.

Tuy Hắc y nhân này che khuất dung mạo, nhưng cùng là Vũ Đế của Hỗn Loạn Chi Thành, Trường Chu Vũ Đế đương nhiên sẽ không không quen biết, đối phương chính là một trong mấy đại sát thủ của Sinh Tử Điện, tiếng tăm lừng lẫy Minh Hỏa Vũ Đế.

Minh Hỏa Vũ Đế ở Sinh Tử Điện cũng đứng hàng đầu, hầu như ngoại trừ Sinh Tử Điện hai đại Phó điện chủ cùng điện chủ ra, là Đế cấp sát thủ mạnh nhất.

Người này thủ đoạn tàn nhẫn, thực lực đáng sợ, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong đã từng chết ở trên tay hắn cũng có hai cái, ở Hỗn Loạn Chi Thành hung danh hiển hách, cho dù mấy người Trường Chu Vũ Đế đều là Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, đối với Minh Hỏa Vũ Đế cũng cực kỳ kiêng kỵ.

Minh Hỏa Vũ Đế cười gằn nói:

- Hê hê kiệt, đánh giết người này cùng Sinh Tử Điện ta không có quan hệ, vẻn vẹn là hành vi cá nhân của lão phu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play