- A!

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không ứng phó kịp, không khống chế được bay ngược ra ngoài, bồng một tiếng mạnh mẽ đập ở trên sàn đấu.

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào hiển nhiên còn không cam lòng, vừa mới chuẩn bị vươn mình nhảy lên.

Bạch!

Tiếng xé gió vang lên, một đạo điện quang màu xanh lam lướt ra, sau một khắc, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền đã cách yết hầu của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không đủ một tấc.

- Ngươi thua rồi!

Kiếm khí đáng sợ ở nơi cổ họng của Ma Đao Hoàng tản mát, khiến cho cả người Ma Đao Hoàng lông tơ đứng thẳng, phảng phất như thân thể trong nháy mắt bị xé rách, vẻ mặt kinh hãi.

- Làm sao có khả năng, tốc độ nhanh đến ta ngay cả phản ứng cũng không kịp, tiểu tử này làm sao sẽ đáng sợ như vậy?

Ma Đao Hoàng trợn mắt lên, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Tốc độ của Diệp Huyền thực sự là quá nhanh, vừa nãy hắn căn bản không thấy rõ Diệp Huyền hành động, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền cũng đã gác ở trên cổ của hắn, tốc độ như thế là hắn từ trên người tuyển thủ trước căn bản không nhìn thấy.

Càng làm cho hắn kinh hãi, là Võ Hồn công kích.

Vừa nãy tuy Võ Hồn của hắn chưa xuất hiện, thế nhưng trong một đao kia, cũng đã ẩn chứa lực lượng Võ Hồn đặc biệt của hắn, bảy người khiêu chiến trước sở dĩ ở dưới công kích của hắn bị đánh bại trong nháy mắt, chính là thua ở Võ Hồn đặc biệt này công kích, nhưng vừa nãy Diệp Huyền đối mặt lực lượng Võ Hồn của hắn công kích, liền ung dung cản lại, khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp.

Trên thính phòng, vô số khán giả đều kinh kêu thành tiếng.

- Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào dĩ nhiên thất bại, hơn nữa còn bị bại nhanh như vậy.

- Tiểu tử này đến tột cùng lai lịch ra sao, làm sao thực lực đáng sợ như vậy?

- Hai chiêu đánh bại Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào, người này tuyệt đối có tiềm lực xung kích mười thắng liên tiếp a.

Nghị luận dồn dập như dòng lũ, chấn động bên tai.

Trên võ đài.

Lão giả áo bào đen lần thứ hai đi tới.

- Chúc mừng vị thiếu hiệp kia, đánh bại Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào, cũng bỏ dở hắn thắng liên tiếp, thực lực của thiếu hiệp, khiến cho người kính nể, hiện tại thiếu hiệp có hai lựa chọn, một là cầm 1500 Huyền Thạch trung phẩm kết thúc, còn có một chính là tiếp tục khiêu chiến, một khi thắng liên tiếp xuống, tiền thưởng của ngươi sẽ tiếp tục tích lũy, không biết thiếu hiệp lựa chọn cái nào?

- Tiếp tục khiêu chiến, ta sẽ vẫn khiêu chiến đến mười thắng liên tiếp.

Diệp Huyền đã nghe qua, mỗi ngày thắng liên tiếp ghi chép nhiều nhất là mười tràng, vì có thể ở Đấu Vũ Hội nắm giữ nhiều quyền nói chuyện hơn, hắn đương nhiên sẽ không hiện tại liền xuống đài.

- Được, vị thiếu hiệp của chúng ta nói hắn muốn thu được mười thắng liên tiếp của ngày hôm nay, tuyên ngôn đủ thô bạo, có điều hắn hai chiêu đánh bại Ma Đao Hoàng, lão phu cũng cảm thấy không hẳn là ngông cuồng lớn tiếng, dưới đài có vị cường giả nào muốn khiêu chiến hắn hay không, đương nhiên, nếu chư vị cảm giác mình không phải đối thủ của vị thiếu hiệp này, thì không cần phải lên đài.

Lão giả rất biết gây xích mích tâm tình người, hắn vừa nói như vậy, tự nhiên trêu đến dưới đáy rối loạn tưng bừng.

Tuy thực lực của Diệp Huyền mạnh, nhưng vẫn không có mạnh đến mức độ khiến người ta khó có thể nhấc lên sức phản kháng, lão giả nói để bọn họ từng cái từng cái huyết dịch sôi trào.

- Để cho ta tới gặp gỡ các hạ.

Một tên võ giả thân hình khôi ngô, hai tay thô lược lên võ đài.

Trong tròng mắt hắn tỏa ra hào quang kinh người, từng bước một về phía trước, khí thế không ngừng ngưng tụ.

- Cuồng Đào Hãi Lãng.

Thời điểm khí thế ngưng tụ đến mức tận cùng, người này ra tay, quyền phong màu đen như đại giang rít gào, bao phủ về phía Diệp Huyền, trong quyền phong, tiếng sấm nổ vang, đinh tai nhức óc.

- Võ giả ở Hỗn Loạn Chi Thành, phổ biến so với võ giả ngoại giới mạnh hơn một phần.

Diệp Huyền vung lên Tài Quyết Chi Kiếm, ánh chớp lấp lóe, xì một tiếng, quyền phong hùng hồn phảng phất như vải vóc bị dễ dàng cắt vỡ.

Tuy đối phương hoàn toàn không phải đối thủ của mình, nhưng Diệp Huyền cũng ở thời khắc phân tích thực lực của mỗi người.

- Quần Sơn Áp Đính.

Nam tử khôi ngô kia đã sớm chuẩn bị, thấy thế cũng không ngoài ý muốn, trong tiếng rống giận dữ lại nổ ra một quyền.

Ầm!

Quyền ý cùng tuyệt nhiên lúc trước không giống nổ ra, quyền uy đầy trời trong nháy mắt hóa thành uy thế khủng bố nghẹt thở, quyền kình hình thành hư ảnh quần sơn hoàn toàn mờ mịt, trấn áp về phía Diệp Huyền.

- Răng rắc!

Trong quần sơn trấn áp, một ánh kiếm ác liệt xé rách trời cao, xé rách hư ảnh quần sơn trên võ đài, đánh thành phấn vụn, vẻ mặt của Diệp Huyền bình thản, chậm rãi đi về phía trước, phảng phất như cái gì cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn.

- Ngũ Nhạc Phá Thiên.

Đại hán khôi ngô nghiêm nghị, trên đỉnh đầu bỗng dưng xuất hiện hư ảnh một ngọn núi, lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ cùng Huyền Nguyên trong cơ thể cấp tốc dung hợp, hóa thành một quyền uy không gì địch nổi, oanh kích về phía Diệp Huyền.

Lệ phong ô minh, tiếng nổ vang kịch liệt bao phủ tất cả, chấn động đến mức toàn bộ võ đài đều rung động ầm ầm, uy thế đáng sợ kia làm người từ trong xương cũng thẩm thấu ra sợ hãi, khiến người ta ngơ ngác biến sắc.

- Xem ngươi làm sao đỡ chiêu này của ta.

Trong tiếng gió kịch liệt, khuôn mặt của đại hán khôi ngô dữ tợn, hai tay thô to có vẻ càng thêm cường tráng.

Hai chiêu trước vẻn vẹn chỉ là hắn vì ngăn cản bước chân của Diệp Huyền mà triển khai, mà một chiêu này mới là tuyệt kỹ chân chính của hắn, vì chính là có thể một đòn trúng đích.

Xì xì!

Sau một khắc, hai mắt của đại hán khôi ngô đột nhiên trừng trực.

Ánh kiếm lóe lên, hắn oanh kích ra hư ảnh ngọn núi đột nhiên chấn động, phát sinh nổ vang ầm ầm, ánh kiếm lại lóe lên, toàn bộ hư ảnh ngọn núi ầm ầm nổ tung, bị phân thành hai nửa, tiếp theo ánh kiếm ác liệt trút xuống, lấy tốc độ không thể tưởng tượng đánh nát Huyền Nguyên hộ thể của hắn, đánh bay ra ngoài, khóe miệng thổ huyết, chật vật ngã xuống đất.

Đại hán khôi ngô nằm trên đất, nhìn Diệp Huyền hời hợt thu hồi trọng kiếm, khóe miệng cay đắng không ngớt.

Lúc trước Ma Đao Hoàng bị đánh bại, rõ ràng là bởi vì tốc độ không bằng Diệp Huyền, bởi vậy ở đại hán khôi ngô này xem ra, mình sẽ giữ lấy ưu thế.

Vì lẽ đó hắn mới trước tiên lợi dụng hai chiêu phong tỏa thân hình Diệp Huyền, lại dùng chiêu thứ ba tiến hành tuyệt sát.

Hắn vốn nghĩ sách lược của mình tất nhiên có thể làm cho Diệp Huyền ăn quả đắng, đánh bại đối phương, đoạt được hơn một ngàn Huyền Thạch trung phẩm khen thưởng kia, không ngờ giao thủ một cái, hắn mới biết có bao nhiêu chênh lệch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play