Đôi mắt Thiên Dịch lão nhân bắn ra hàn quang lập lòe, hắn giận dữ và nói:

- Tô Tú Nhất, sở dĩ ta cho ngươi đi là kính nể ngươi làm người, nếu ngươi không đi thì hiện tại phải chết tại đây, hôm nay Hoàng Phủ Tú Minh đã vẫn lạc, chẳng lẽ ngươi cũng muốn vẫn lạc?

Ánh mắt Tô Tú Nhất phát lạnh nói:

- Thiên Dịch, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng không phải ngươi có thể nói, hắn không chết, cũng sẽ không chết.

Trong suy nghĩ tất cả đệ tử Lam Quang học viện, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng vĩnh viễn cao cao tại thượng, vĩnh viễn không vẫn lạc.

Hơn nữa không có ai biết Tô Tú Nhất năm đó rời đi và có thể đột phá Vũ Hoàng bát giai cũng là nhờ Hoàng Phủ Tú Minh chỉ điểm.

- Ha ha ha.

Thiên Dịch lão nhân cười lớn, nói:

- Nếu như không có tin tức xác thật, ngươi cho rằng ta sẽ nói như vậy? Tô Tú Nhất, hắn đã chết. Ngươi kiên trì tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi, hiện tại rời đi còn có một con đường sống, nếu không ngươi đi chết cùng bọn chúng đi.

Cả không trung sinh ra sát khí cường đại, hai bộc phát huyền nguyên đáng sợ, trên người sinh ra uy áp nhàn nhạt và hình thành khí tràng cường đại, lúc này Cổ Dương thành ảm đạm không ánh sáng, có cảm giác như tận thế tới nơi rồi, hiển hiện trong lòng mỗi người.

Khí cơ mãnh liệt bộc phát, cả tòa thành trì không ngừng run rẩy, phía dưới có không ít võ giả thấp kém liên tục che ngực, bọn họ không thể thừa nhận và miệng phun máu tươi.

Hai người đều là Vũ Hoàng bát giai, có kết giới khống chế, một khi va chạm chính là chém giết ngập trời.

Sắc mặt Thiên Dịch lão nhân hết sức khó coi, mục đích của hắn lần này là đánh chết cường giả các thế lực lớn, nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên.

Hiện tại một phần ba cường giả Mộng Cảnh bình nguyên đang ở nơi này, chỉ cần chém giết bọn họ, sau khi rời khỏi đây sẽ liên thủ với cường giả đỉnh cấp Cửu Dương Tông, Minh Nguyệt đế quốc đánh chiếm tất cả thế lực lớn, khả năng nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên cao tới tám phần.

Hiện tại Tô Tú Nhất xuất hiện làm kế hoạch của hắn xuất hiện sai lầmmột khi cường giả nơi này bị cứu đi, tin tức truyền trở về, bảy thế lực lớn kịp phản ứng sẽ làm Huyền Cơ Tông lâm vào trong nguy nan.

Cho nên hắn rất không muốn đánh một trận với Tô Tú Nhất, Tô Tú Nhất cường đại làm hắn ý thức được đây không phải đối thủ mình có thể đánh thắng, tất nhiên sẽ là một trận chiến cực kỳ thảm thiết.

Thiên Dịch lão nhân lạnh lùng nói:

- Tô Tú Nhất, chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với Huyền Cơ Tông hay sao? Ngươi chỉ là học viện của Lam Quang học viện năm xưa mà thôi, hơn nữa cũng sớm đã rời khỏi Lam Quang học viện, kỳ thật không còn bất cứ quan hệ nào với Lam Quang học viện. Hơn nữa tâm của ngươi không ở tại Mộng Cảnh bình nguyên, mà là ở thiên địa rộng rãi, đánh một trận với ta có ý nghĩa hay sao?

Tô Tú Nhất nói:

- Không có Lam Quang học viện trong quá khứ sẽ không có ta trong hiện tại, Tô Tú Nhất ta không cho phép kẻ nào tổn hại tới nó.

Chỉ vài câu đơn giản đã cho thấy thái độ của Tô Tú Nhất, song phương nói chuyện triệt để mất đi ý nghĩa tiến hành.

Thiên Dịch lão nhân tức giận nói:

- Tốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Vừa mới dứt lời, võ bào trên người hắn chấn động, chiến ý trên người không ngừng tăng lên, huyền nguyên lưu chuyển, trong tay cầm khô lâu quyền trượng, thân thể hóa thành sương mù màu đen và quấn quanh người Tô Tú Nhất.

Tô Tú Nhất mặt không biểu tình, tay phải cầm quạt lông, trên quạt lông có nước chảy, hào quang màu xanh bộc phát như đại dương mênh mông, nó quét qua tất cả và cuốn khói đen bay đi xa.

Đôi mắt Thiên Dịch lão nhân bắn ra hàn quang lạnh buốt, quyền trượng trong tay hắn sinh ra ánh sáng chói mắt, ngay sau đó có một đầu lâu màu đen xuất hiện và ngưng đọng thực chất, đầu lâu lập tức lao vào Tô Tú Nhất đã biến thành đại dương mênh mông.

Gặc...

Vào lúc này hào quang màu xanh xuất hiện và bị cắn thành từng khối, đồng thời đầu lâu nuốt lấy đại dương mênh mông, Tô Tú Nhất lập tức mất cảm giác như bị cuốn vào trong thời không khác.

Ánh mắt Tô Tú Nhất ngưng trọng, hắn lạnh lùng nói:

- Thiên Dịch, Phệ Hồn khô lâu của ngươi đã cô đọng thành bát cấp rồi sao? Phệ Hồn khô lâu phát triển một phần sẽ hấp thu đại lượng tinh huyết vũ hồn của cường giả, Phệ Hồn khô lâu của ngươi đã đạt tới bát cấp, rốt cuộc đánh chết bao nhiêu cường giả?

Ánh mắt hắn như hóa thành thực chất giống như nhìn thấy rất nhiều oan hồn xuất hiện.

Thiên Dịch lão nhân cười dữ tợn, nói:

- Tô Tú Nhất, đừng cảm khái, ngươi cũng sắp thành chất dinh dưỡng trong Phệ Hồn khô lâu của ta!

Tay trái hắn kết pháp quyết, từng đạo hồn lực vô hình tràn ngập quyền trượng, đồng tử của khô lâu bắn ra hào quang màu đỏ, đầu lâu màu đen tập kích Tô Tú Nhất.

Răng rắc, răng rắc!

Từng đám hào quang màu xanh xuất hiện giống như huyết nhục bị cắn xé.

Sắc mặt Tô Tú Nhất lập tức biến đổi, cả kinh nói:

- Hồn lực thất phẩm?

Hắn không ngừng phe phẩy quạt lông trong tay, từng đạo hào quang bạo phát nhưng lại bị đầu lâu của Thiên Dịch lão nhân cắn xé.

Rầm rầm rầm...

Hai thuộc tính khác nhau đồng thời cắn xé liên tục, dư âm vụ nổ chấn động trên không Cổ Dương thành, từng đám kiến trúc tan vỡ.

Nhìn khắp chung quanh, chỉ có hoàng thành có kiến trúc đặc thù nên còn bảo trì nguyên vẹn, kiến trúc chiến đấu chung quanh hóa thành bột mịn.

Đồng thời lực lượng này cũng làm các cường giả chung quanh liên tục lui về phía sau.

Phốc phốc!

Không ít Vũ Vương thất giai không thừa nhận nổi uy áp này liền phun máu tươi, cho dù là cường giả như Cát phó viện trưởng cũng rung động, sắc mặt tái nhợt và liên tục lui về phía sau.

- Là uy áp Vũ Hoàng bát giai sao?

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời, trong nội tâm tràn ngập vô lực và rung động.

Sắc mặt Diệp Huyền trắng bệch, hắn lui về phía sau, tâm thần hắn kích động khi đối diện uy áp như thế.

Hắn biết rõ cho dù là đầu lâu màu đen hay hào quang màu xanh lá của Tô Tú Nhất, chỉ cần dính vào một chút sẽ làm bản thân hắn bị trọng thương.

- Vũ Hoàng sao?

Nhớ ngày đó hắn cũng là nhân vật Vũ Hoàng đỉnh phong, chức nghiệp phụ trợ cường đại cho nên hắn có thể chém giết cả Vũ Đế cửu giai.

Ở kiếp này hắn không để ý khôi phục thực lực, sức chiến đấu hiện tại đạt tới Vũ Vương nhưng kém xa kiếp trước.

- Muốn ngăn cản, ngăn cản được sao?

Sắc mặt Thiên Dịch lão nhân dữ tợn, tay trái vẽ ra một đạo hồn quyết, hồn lực gia trì lên đầu lâu tăng nhiều, cả Phệ Hồn khô lâu cũng lâm vào cuồng bạo.

Rầm rầm rầm!

Từng đạo hào quang màu xanh bị hắn cắn nuốt sụp đổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play