Cho đến khi màn hình tắt, Lục Hách Dương vẫn còn nhìn điện thoại. Một lúc lâu sau, anh lại cầm ly rượu lên nhưng không uống mà chỉ hỏi: "Còn gì khác nữa không?"
"Còn." Tưởng Văn lấy một chiếc USB từ trong túi ra, đặt lên bàn trà, dừng lại một lát mới nói: "Nhưng suy nghĩ kỹ rồi hẵng nghe."
Ông rất ít khi kiến nghị Lục Hách Dương làm việc gì, hầu như là chưa bao giờ, chỉ là nội dung bên trong đoạn ghi âm này đối với Lục Hách Dương của bây giờ không hề thích hợp, có lẽ không biết thì tốt hơn.
Từ quan điểm của một người ngoài cuộc, nếu Lục Hách Dương không có cách nào khôi phục trí nhớ, nếu anh và Hứa Tắc trở về bên nhau thì cách xử lý thích hợp nhất cho chân tướng về sự hy sinh của ba Hứa Tắc chính là không đề cập đến nữa. Trong chuyện tình cảm, đôi khi ở mức độ nào đó cũng cần 'nhiều hơn một chuyện không bằng ít đi một chuyện' thì sẽ dễ chịu hơn một chút.
Dựa vào tính cách của Hứa Tắc, cậu mãi mãi sẽ không chủ động nói ra, điều này đủ để đảm bảo sự thật này có thể được che giấu an toàn cả đời, chưa hẳn không phải là chuyện tốt.
Lục Hách Dương nhìn vào USB vài giây, không trả lời, vươn tay ra lấy chai rượu rồi rót thêm nửa ly cho Tưởng Văn.
Gần đến khi trời sáng mới ngừng uống, Tưởng Văn đi đến phòng dành cho khách để nghỉ ngơi, Lục Hách Dương đứng dậy, chậm rãi đi tới bên cửa sổ sát đất, mở điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play