Bạch Tiểu Nhung hôm qua đi rình mò đường núi, nửa đường được Thuần Vu Yến đưa về phòng, vừa ngã đầu vào gối đã ngủ say sưa mê mệt, Thuần Vu Yến đi lúc nào cũng không phát giác.
Bạch Tuyết Vi cảm thấy em trai ngủ nướng nhiều không tốt lắm, nên trời vừa sáng là đã dựng đầu Bạch Tiểu Nhung dậy, tập thể dục cùng cô.
Bạch Tiểu Nhung không thể nề hà bà chị cường thế, chỉ có thể khuất phục trước tư bản, chạy chậm theo sau.
Sơn trang nghỉ mát này còn có cả sân golf, trường đua ngựa, đường đi rộng rãi, tập chạy buổi sáng vừa hay có thể tham quan.
Bạch Tuyết Vi phải vừa chạy vừa chú ý chút, sợ em mình ngốc sẵn rồi, trượt té bể đầu nữa thì khổ, đành dụ dỗ: "Chạy một vòng nữa thôi, hôm nay ăn món Nhật."
Bạch Tiểu Nhung hơi có phản ứng, nghẹn lại vái ngáp ruồi kế tiếp, sắc mặt nghiêm túc chạy tiếp, không có gì quan trọng bằng ăn cơm!
Vừa rẽ qua một rừng cây có hai lối, Bạch Tuyết Vi đề nghị tách ra chạy, gặp nhau ở cuối đường. Bạch Tiểu Nhung cũng gật gù đồng ý.
Dù sao cũng cất công dậy sớm, nên cậu bật phát sóng trực tiếp lên luôn: "Chào cả nhà yêu của Nhung, sớm an nhá."
[...Lệch múi giờ quá đáng luôn!]
[Hi! Bé Nhung vẫn đáng yêu như ngày nào!]
[Chuyện hôm qua sao rồi, hóng đáp án!]
Bạch Tiểu Nhung lắc đầu: "Không rõ nữa, để hỏi quản lý sơn trang xem sao."
[Ủa? Thuần Vu đâu?]
Bạch Tiểu Nhung suy đoán: "Chắc ngủ chưa dậy." Hắn tối qua đưa cậu về, vậy hắn cũng ở đâu quanh đây thôi, một lát ăn xong cậu sẽ tìm xem.
Có tiếng nói chuyện ở phía trước, Bạch Tiểu Nhung giảm cước bộ, quen cửa quen nẻo núp sau cây to: "..." Bệnh nghề nghiệp thật đáng sợ.
Sao mình phải núp, cũng không có gì-
"Anh, giữa em với chị Vi, anh thích ai hơn?"
"Tất nhiên là thích em rồi!"
Hở? Bạch Tiểu Nhung vừa dò ra một cái chân ngay lập tức rụt về, núp gọn. Bạch Nhược? Thượng Quan Hạo? Dã chiến? Mãnh liệt như vậy ư?
Phòng phát sóng nhà mình có bị cấm chiếu không đây trời?
Ruồi: [Đã thay thế bằng hình ảnh giao hợp của loài ruồi giấm, kí chủ yên tâm.]
Bạch Tiểu Nhung tưởng tượng tới cái hình ảnh cay đôi mắt đó, miệng sùi bọt mép, tầm mắt tối sầm, loạng choạng: "..." Mày làm tao yên tâm kiểu gì? Cậu có chút không dám nhìn bình luận.
Cậu phản hồi đường cũ, nâng chân nhẹ nhàng nện bước lùi về sau-
"Tiểu Nhung? Làm gì thập thò ở đây vậy?"
Cũng là trùng hợp, Thuần Vu Yến cũng đi chạy bộ buổi sáng, chọn cùng hành trình với Bạch Tiểu Nhung, hai người liền đụng mặt.
Nhìn ánh mắt u oán của cậu, hắn không hiểu kiểu gì: "..." Chào hỏi thôi mà, làm gì phản ứng như thấy chủ nợ vậy?
Bạch Nhược và Thượng Quan Hạo đang chim chuột cặp kè, nghe tiếng người, Bạch Nhược căng thẳng siết chặt, Thượng Quan Hạo suýt thì đứt hàng, vội vàng rút ra hung khí, làm Bạch Nhược nhín không được tiếng rên.
Thuần Vu Yến tai thính, vỡ lẽ nhìn Bạch Tiểu Nhung đang che mặt, đầu cúi xuống sắp chạm tới bụng luôn, đành dắt người đi xa hiện trường Gay chiến.
Mỗi lần đụng mặt nhau, không phải hắn xấu hổ thì cũng là cậu xấu hổ.
[Thuần Vu đẹp trai, đồ thể thao cũng đẹp trai.(si mê.jpg)]
[Phòng phát sóng vậy mà không cấm chiếu? (phun máu.jpg)]
[Chèo không anh em, thuyền gì nữa, chiến hạm mới đúng!]
[Kênh này kênh hài chứ kênh review gì.]
...
Nơi Bạch gia thuê phòng, nhà ăn ngoài trời.
Thuần Vu Yến cũng trà trộn vào ngồi ăn chung mâm với cả nhà Bạch Tiểu Nhung. Bạch Nhược mất mặt không dám ăn cùng, cậu ta sợ Bạch Tiểu Nhung sẽ nói chuyện lúc sáng ra, còn mặt mũi đâu nữa mà ăn cơm?
Cậu ta lo xa rồi, Bạch Tiểu Nhung không thích tọc mạch ba cái chuyện phóng đãng như vậy đâu, chỉ là có chút cảm thán thôi, Thượng Quan Hạo vậy mà bị Bạch Nhược quyến rũ thành công, hắn ta thẳng lắm mà.
Thuần Vu Yến như cá gặp nước, đề tài gì cũng có thể bắt chuyện được, làm cho ba Bạch và mẹ Bạch cười tít mắt. Không rõ tình hình còn cho rằng, hắn đang lấy lòng ba mẹ cậu.
Bạch Tiểu Nhung còn muốn hỏi Thuần Vu Yến chuyện tối qua, ăn được cũng không tập trung lắm.
Tình tiết càng ngày càng lệch nguyên tác nghiêm trọng, đạo cụ bảo mệnh thì cậu vẫn chưa tích đủ tích phân mua nữa. Không gian cũng vậy, cậu mới chỉ mua hạt giống gieo trồng thôi, còn chưa tìm được thời lý do thích hợp mua cả tấn thịt bỏ vào trong không gian.
Còn có, cậu cũng phải nhanh tay chuẩn bị một đám động vật nhỏ nuôi ở bên trong mới được. Có không gian, cậu có thể không lo cái ăn cái mặc, còn cái an toàn thì hơi khó. Chẳng lẽ đi học võ thuật?
"Tiểu Nhung? Suy tư cái gì mà chăm chú quá vậy?" Thuần Vu Yến bớt thì giờ quan tâm cậu.
Bạch Tiểu Nhung nhìn sang, nhướn mày, nhà Thuần Vu Yến hình như là làm nông nghiệp, đúng không ta? Vậy chẳng phải có thể nhờ hắn giúp rồi!
Thuần Vu Yến nhìn cậu tươi cười đang biến chất bên kia, cơ mặt giật giật: "??"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT