(Đây là 1 chap có H, vui lòng bỏ qua nếu bạn không hài lòng. H ở chap này không thô tục, không dùng từ ngữ quá thô. Cám ơn bạn rất nhiều!)
***
_Để cho Thụy Vũ nhìn thấy em cùng tôi ân ái trong Đường gia chắc là rất thú vị
Mộ Hàn Vương đẩy cô nằm xuống giường lớn, hắn cởi bỏ lớp áo sơ mi trắng đầy bụi bặm, cơ thể phong lưu hiện ra vòm ngực rộng với cơ bụng săn chắc, máu vẫn tiếp chảy và hắn mặc kệ nỗi sợ hãi của cô khi nhìn thấy cảnh tượng máu me nhuộm đầy giường trắng
_Chú điên rồi!
Cô thét lên kinh hãi do phòng cách âm nên bên ngoài không nghe được gì, cô uất hận nhìn hai bàn tay đau nhói, bị một tay hắn thao túng ghì lên phía trên đầu nệm, bàn tay thô thiển còn lại hắn mạnh bạo xé rách ngực áo cô, bàn tay bị thương đó cáu vào lớp áo mỏng giật ra kéo theo băng gạc bên trong giữa khe ngực rơi xuống để lộ vết thương hiện ra đỏ tươi có 5 mũi khâu rất đau.
_Chú giết tôi đi đừng hành hạ tôi nữa...
Mộ Hiểu Yên lắc đầu uất hận, vết thương này chỉ là Thụy Vũ không cố ý tạo ra còn với hắn thì lại vô tình tàn nhẫn muốn nó bị nặng hơn
_Ưm...
Hắn bóp cổ cô bàn tay máu cứ rỉ ra lấm lem cả ngực áo và còn in dấu tay đỏ trên cổ cô, xung quanh chỉ thấy toàn máu
_Khi dục vọng phát trên người, em sẽ không cứng đầu được nữa đâu
Mộ Hàn Vương bỗng dưng cười lớn khinh bỉ, trong lòng băng lãnh tiếp tục xé rách váy áo cô mặc kệ cô khán cự trong tuyệt vọng, bàn tay mềm mại ủy khúc bảo vệ vết thương trên ngực thân thể nhanh chóng trần trui ở trước mắt hắn
_Chú Vương tôi van xin chú...buông tha tôi đi
Cô che hai tay trước ngực xoa dịu vết thương của bản thân, trong lòng ức chế cũng không thể chống lại, miệng lưỡi nghẹn đắng van xin hắn buông tha cho cô, tại sao hắn cứ phải trói buộc cô vào dục vọng của bản thân mới có thể vui vẻ, nỗi đau của cô lại chính là điều mà hắn muốn nhìn thấy muốn biến cô trở thành người vô hồn, oan trái trong chính thế giới cô đơn của mình
Hắn đẩy hai chân cô ra xa, bàn tay ve vuốt bắp đùi trắng mịn, lúc này nơi buồn nhất mở rộng có thể nhìn thấy u cốc xinh đẹp, cơ thể luôn ẩn chứa những giác quan nhạy cảm nhất, cô khẽ rùng mình cảm giác sợ hãi lan truyền nhưng xúc cảm thì vô cùng phấn khởi mong chờ điều gì đó, hoa tâm là nơi thể hiện rất rõ điểm yếu này đánh bại lý trí và cảm giác đau khổ của cô
_Đừng!
Mộ Hiểu Yên ôm chặt vết thương trước ngực giật mình run lên vì nhìn thấy nụ hôn mà cánh môi băng lãnh kia đặt xuống hoa tâm, u cốc co thắt lại trốn tránh dù muốn thoái lui cảm xúc vẫn mê hoặc không muốn, chút mạnh mẽ chống chọi cuối cùng bị đánh bại không làm sao có thể thắng được cảm xúc khi gần gũi
_Buông tôi ra!
Cô không chịu được hạ thân nóng lên quá độ, hai bắp đùi có ý khép lại thì bị bàn tay hắn ngăn chặn kéo ngược lên và dạng rộng ra hai bên, hoa tâm mềm mại nhợt nhạt vì bộ râu của hắn áp xuống, từ cánh môi mỏng bạc tình mở ra đưa cánh lưỡi đỏ lấn lướt bên ngoài mà vuốt dọc chậm rãi lên xuống không ngừng
_Ưmm
Mộ Hiểu Yên bần thần buông lỏng hai bàn tay đang giữ trên vết thương trước ngực, cô nghẹn ngào kêu nhỏ, thanh âm ủy mị trở thành tiếng kêu thu hút, nước mắt nghẹn đắng hận bản thân không thể làm chủ chỉ trách thân thể mình không giữ được liêm sỉ, cô thật ngây ngốc tự dày vò tâm trí bởi có ai rơi vào ái tình của hắn mà có thể thoái lui, xúc cảm lúc thăng hoa không giống như mạch suy nghĩ trong đầu có thể bình tĩnh mà suy xét.
_Không...ahh...ahh
Hơi sức cô gắng gượng chống đối, thanh âm dần thay đổi theo nhịp thở hổn hểnh, hai bàn tay mềm cáu chặt gra giường khi hạ thân bắt đầu cảm nhận được kích tình mạnh mẽ, hạt châu bị một lực mạnh ngậm lấy mà đưa tình cánh môi phong lưu hôn mút dày vò, bên trong hoa tâm bắt đầu co thắt dữ dội, xúc cảm thiếu thốn muốn được ngự trị, cô cắn môi không muốn thanh âm ghê rợn phát ra một lần nào nữa
_Chú Vương...tha...ahhh
Mộ Hiểu Yên mệt nhọc rùng mình, xương quai xanh vương đầy mồ hôi mịn dù nước mắt có rơi thì cơ thể vẫn sung sướng mà đón nhận, từng đợt hoang ái mạnh như sóng vỗ ngoài khơi, hoa tâm bên trong sẽ cảm thấy thoải mái khi cánh lưỡi ma mị lấn lướt xoáy vào trong, vạch ra thành vách nhạy cảm mà cong lưỡi lên xuống, hắn báu chặt bắp đùi cô thoã mãn bản thân
_Ân...ahhh..hhh
Mộ Hiểu Yên cắn môi đau đớn trong thần trí, hàng mi buồn nhắm lại không dám nhìn chín cơ thể mình dâng trào sung sướng, hoa tâm rốt cuộc không còn chịu đựng nổi những cái kích tình từ miệng lưỡi hắn bên trong trào ra mật dịch ẩm ướt, lúc này hắn mới buôn tha cô mà đứng dậy rời khỏi hoa tâm, với hắn người phụ nữ của bản thân tất nhiên trước sau gì cũng vì hành động phong lưu của hắn cau dẫn mà quỵ lụy, cô chỉ vừa mười tám cơ thể ngây thơ như vậy làm sao chống lại ác quỷ như hắn.
_Tha tôi đi...tôi không muốn trở thành như vậy...hức...
Cô nhỏ lệ ôm bụng cay đắng, gương mặt diễm lệ thất thần trông rất đáng thương nhưng phải chịu đựng tấm thân vì hắn mà rơi vào dục ái, cô khép hai bắp đùi non không muốn hoa tâm cứ co thắt dữ dội sâu trong nơi nhạy cảm nhất lại rất muốn được chạm sâu hơn, cô hận hận chính mình không chết đi được để ngày đêm bị hắn ngự trị
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT