Động thiên Hoa Văn.
“Tiểu Bạch, ta tiễn đến đây thôi.” Trên con đường nhỏ trong núi, Khương tiên sinh dừng ngựa, nói với Lý Tiểu Bạch bên cạnh.
Gương mặt Lý Tiểu Bạch hiện lên sự buồn bã, lưu luyến không rời: “Học sinh có thể sinh tồn ở kinh đô, cũng may nhờ có ân sư đề điểm và giúp đỡ. n tình này, học sinh ghi khắc trong lòng, thật không dám quên. Chỉ là lần này từ biệt, không biết khi nào có thể gặp lại ân sư.”
“Ngươi đấy.” Khương tiên sinh nhẹ thở dài, đưa tay vỗ vai Lý Tiểu Bạch, động viên: “Lần này ngươi tham gia thi hội thiên hạ, mặc dù thất bại nhưng thi danh đã được lan truyền. Thế nhân đều biết, tài hoa của ngươi xứng với danh xưng thập đại tài tử. Cộng thêm Tô Kỳ Hàm đã trở về, kinh đô sẽ là sân khấu cho ngươi phát triển tài hoa của mình. Trở về đi, vi sư chờ mong biểu hiện của ngươi.”
Lúc này, Lý Tiểu Bạch ôm nước mắt, bịn rịn chia tay với Khương tiên sinh.
Lý Tiểu Bạch cưỡi ngựa đi trên con đường sơn đạo trong khu rừng dày đặc, bắt đầu suy nghĩ cho tiền đồ của mình.
Y không chiến thắng thi hội thiên hạ, mặc dù giai đoạn trước y biểu hiện rất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play