Ngoài mặt, Lý Tiểu Bạch vẫn bình thản, nhưng trong lòng hơi có chút lo lắng: ‘Ai chà, chép hơi quá, hiệu quả quá tốt rồi, bị người ta nhìn nhiều quá.”
Y liếc nhìn xung quanh, trong lòng mong rằng sẽ có người đứng ra, đừng để cho y độc lĩnh phong tao như thế.
Ánh sáng màu xanh không ngừng chui vào không khiếu của y, kéo tu vi của y lên.
“Chà, danh thiên xuất thế. Ta sẽ đọc nó.” Trong quán trà, Hoa Tùng bỗng nhiên có cảm giác.
Đọc qua một lần bài thơ của Lý Tiểu Bạch, Hoa Tùng thỏa mãn gật đầu: ‘Hay, hay. Tên Lý Tiểu Bạch này còn trẻ nhưng làm thơ lại rất lão đạo.”
“Thơ vịnh xuân bình thường phần lớn đều là liễu xanh đào hồng. Nhưng phương pháp của bài thơ này lại trái ngược, dùng màn đêm để che giấu xuân quang, có thể nói là một ý tưởng tài tình.”
“Câu sau cùng nhất định là Lý Tiểu Bạch đào móc từ trong cuộc sống của mình mà ra, để lộ ý cảnh tươi mát, vui mừng, tràn ngập sinh cơ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play