Không ngoài dự liệu, Viên Quỳnh Đô vẫn còn là thiếu niên nghe đến không chịu nổi, lập tức hai mắt sáng lên: “Còn có việc này sao? Diệu thay, ngọn núi phía sau tông môn đích thật có truyền thừa của lịch đại tiền bối lưu lại. Truyền thừa cổ tiên thì cực kỳ hiếm thấy nhưng truyền thừa cổ sư thì lại có rất nhiều. Sư tỷ mau nói cho đệ biết manh mối đi.”
“Ừm, manh mối chỉ có một câu thơ. Mấy ngày qua ta vẫn luôn suy nghĩ, để ta đọc cho đệ nghe.” Sư tỷ cũng không giấu diếm. Đây chỉ là truyền thừa của cổ sư mà thôi. Còn phụ thân sư tỷ, tức là sư phụ của Viên Quỳnh Đô lại là cổ tiên.
Viên Quỳnh Đô nghe qua một lần, cũng không suy nghĩ nhiều, vỗ tay một cái: “Đệ biết. Manh mối này được giải như sau, lấy chữ cuối và chữ đầu kết hợp lại, rồi lấy chữ thứ hai và chữ thứ hai đếm ngược phối hợp lại. Đó chính là một phương vị.”
Sư tỷ suy nghĩ một lát liền nhảy cẫng lên: “Thì ra là ở đó. Tiểu Đô, đệ thật thông minh, nhanh như vậy đã đoán được.”
“Vậy chúng ta mau đi tìm đi.” Viên Quỳnh Đô chạy đi đầu tiên.
“Chờ ta đã.” Vị sư tỷ dậm chân, vội vàng đuổi theo.
“Yên tâm đi sư tỷ, đệ sẽ lưu lại truyền thừa này cho tỷ. Đệ sẽ không cướp của tỷ đâu, ha ha.” Bóng của Viên Quỳnh Đô rất nhanh chạy vào chỗ sâu trong khu rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT