Thương Tâm Từ khẽ lắc đầu, muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại không lên tiếng.
Tiểu Điệp vẫn luôn nhìn mặt mà nói chuyện. Nàng là tâm phúc của Thương Tâm Từ, dòng chính trong dòng chính. Khi còn là nha hoàn Trương gia, nàng đã đi theo thương đội, cùng với Thương Tâm Từ đến thành Thương gia.
Cho nên, người khác gọi Thương Tâm Từ là Tộc trưởng hoặc thành chủ, duy chỉ có tiểu Điệp vẫn gọi Thương Tâm Từ là tiểu thư. Thương Tâm Từ cũng không bắt nàng thay đổi cách xưng hô, thể hiện tình cảm sâu đậm giữa hai người.
Lúc này, trong lòng Tiểu Điệp lại sinh lo, thầm nghĩ: “Xem ra tiểu thư vẫn không quên được vị cổ sư Ma đạo Phương Nguyên. Haiz, không biết đã gây ra cái nghiệt gì. Phương Nguyên chỉ hộ tống tiểu thư một đoạn đến thành Thương gia, lại trở thành người trong lòng của tiểu thư. Cũng không biết bây giờ hắn ở đâu? Chỉ sợ đã chết ở một nơi nào đó rồi. Nếu thật sự chết rồi, nhìn thấy thi thể cũng tốt, có thể giúp cho tiểu thư từ bỏ hy vọng, từ đó đi tới.”
Tư chất của tiểu Điệp là loại Ất, cuối cùng chỉ là một cổ sư phàm nhân, còn chưa tiếp xúc với tầng cấp cổ tiên, vì thế mới không biết tình huống của Phương Nguyên bây giờ, còn tưởng rằng Phương Nguyên vẫn là cổ sư Ma đạo.
Mặc dù Thương Tâm Từ từ chỗ của cổ tiên Thương gia là Thương Thanh Thanh biết được tình huống của Phương Nguyên bây giờ, nhưng cũng không tất yếu phải nói cho Tiểu Điệp biết.
“Thật sự là giang sơn nào cũng có tài tử. Ta đúng là già rồi.” Tộc trưởng Hầu gia nhìn Diệp Phàm và Thiết Nhược Nam tranh đấu, sau khi rúng động là sự đắng chát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play