Đương nhiên, bọn họ không được Thiên Đình chỉ điểm, chỉ biết bên trong Bảo Hoàng Thiên có một vị cổ tiên bán long ngư rất thần bí, là người có động cơ phạm tội lớn nhất. Nhưng lại không biết người này chính là Phương Nguyên.
“Mấy ngày trước ta không ngừng suy tính, hai vị tiên tử Vưu Thiền và Tần Bách Hợp chỉ sợ lành ít dữ nhiều.” Hoa An cảm thấy rất lo lắng: “lần này ta muốn tìm hai vị tướng tài kiệt xuất kia ra tay tương trợ. Kết hợp lực ba người chúng ta, có thể suy tính ra hung thủ đằng sau.”
Hoa An nói như vậy khiến cho Thanh Nhạc Chí Thành lắc đầu liên tục.
“Không, ta tin rằng hai vị tiên tử vẫn còn sống. Bọn họ còn chưa chết. Hoa An đại nhân, ngươi hãy cẩn thận. Hai vị tiên tử đều là hảo thủ thất chuyển, ai có thể dễ dàng giết chết bọn họ chứ?”
Hoa An hiểu tâm trạng của Thanh Nhạc Chí Thành, gật đầu an ủi: “Ngươi nói cũng rất có lý.”
Sau đó, y nói tiếp: “Như thế này, ta có một cách, chúng ta không ngại giống trống khua chiêng truyền tin hai vị tiên tử chết ra. Nếu bọn họ chưa chết, nhất định sẽ biết được chúng ta đang tìm kiếm bọn họ, muốn trợ giúp bọn họ. Nếu bọn họ bị hung thủ truy sát, lời đồn phát ra, có thể khiến hung thủ nghe nhìn lẫn lộn, chuyển lực chú ý của hung thủ về phía chúng ta.”
“Kế này thật hay.” Thanh Nhạc Chí Thành nghe xong, hai mắt không khỏi sáng lên, vỗ tay tán thưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT