“Phương Nguyên là người như thế nào chứ. Hắn đã sớm nhìn ra được trò xiếc của Đường gia. Nhánh sông thời gian ở gần ngay đại bản doanh Đường gia, ở lại cả mười ngày, ngay cả Thái thượng đại trưởng lão Đường gia cũng không ló mặt. Hợp tác như vậy mà cũng có thành ý sao? Đã hợp tác, vậy thì phải quyết định nên lấy hay nên bỏ. Do do dự dự, làm sao có thể thành?”
Đường Phương Minh nghĩ thầm. Đường Lan Kha lại hỏi: “Ngươi cảm thấy Phương Nguyên là người như thế nào? Hắn nói hắn đang bị mấy vị cổ tiên bát chuyển Thiên Đình truy sát, lời này phải chăng có nói quá lên không?”
Đường Phương Minh biết, Đường Lan Kha hỏi vấn đề này là có thâm ý. Ứng đối tốt nhất của y chính là im lặng không nói.
Nếu y nói không tốt về Phương Nguyên, Đường Lan Kha sẽ báo cáo lại với Đường gia.
Nếu y nói Phương Nguyên tốt, Đường Lan Kha lập tức thu thập chứng cứ. Nếu chẳng may chuyện bị bại lộ, Đường gia muốn ném hai người ra làm bia đỡ đạn cho gia tộc, Đường Lan Kha nói mình có chứng cứ, bị một vị cổ tiên nào đó mê hoặc, giảm bớt liên quan cho mình.
Đường Phương Minh cũng không phải kẻ ngu dốt. Có lẽ khi vừa mới trở về gia tộc, y vẫn chưa thích ứng lắm.
Nhưng bây giờ, y chính là một hảo thủ trà trộn Chính đạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT