Thạch Nô xin chiến: “Nếu không, để ta ra ngoài tác chiến, dẫn dụ hắn vào.”
Bạch Ngưng Băng khinh thường cười lạnh: “Phương Nguyên là loại cáo già, sao có thể để ngươi khích tướng, mạo muội xâm nhập cổ trận chứ?”
Thạch Nô nhìn Bạch Ngưng Băng hằm hằm: “Vậy ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?”
“Không sao.” Ảnh Vô Tà khoát tay: “Đợi ta bố trí xong, để lại ngụy trang mê hoặc hắn, chúng ta có thể sử dụng chiến trận thượng cổ Tứ Thông Bát Đạt để rời khỏi nơi này, vứt hắn ở lại. Chỉ cần tranh thủ thời gian, chúng ta đến Bắc Nguyên, tụ họp với cổ tiên bát chuyển, đó chính là lúc quay người đối phó Phương Nguyên.”
Mặt Bạch Ngưng Băng trầm như nước: “Ngươi bảo ta bố trí cổ trận này, chính là để bỏ qua nó? Phàm cổ thì cũng thôi đi, nhưng tiên cổ cũng muốn bỏ luôn?”
‘Mấy con tiên cổ có đáng là gì?” Ảnh Vô Tà trầm giọng nói: “Chỉ cần đại thế thành, tất cả tổn thất đều có thể bù đắp cho ngươi. Có thể bỏ, có thể vứt mới là đại trượng phu. Còn nữa, đây không phải là bỏ qua một cách vô ích, mà là để lại nghi ngờ cho địch thủ, tranh thủ thời gian quý giá cho chúng ta.”
Bạch Ngưng Băng khẽ hừ một tiếng: “Nhưng tại sao ta lại có cảm giác ngươi đang suy yếu thực lực của ta vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play