Nam Cương, sơn trại Cổ Nguyên.
Phương Nguyên nắm chặt hai tay, cắn răng, nói với hai người đang ngồi ở vị trí chủ vị: “Cửu phụ cửu mẫu, hai người đã lấy tài sản của cha mẹ ta. Bây giờ ta còn thiếu chút nguyên thạch, hai người không thể dàn xếp một chút được sao?”
Cửu mẫu the thé nói: “Ngươi nói sai rồi. Chúng ta chẳng lấy tài sản gì của cha mẹ ngươi hết, tất cả đều là của đệ đệ ngươi. Đệ đệ ngươi có tư chất loại Giáp, có tiền đồ hơn so với ngươi nhiều. Ta tin rằng nếu cha mẹ ngươi vẫn còn, chỉ sợ cũng sẽ làm như vậy.”
“Phương Nguyên.” Cửu phụ chậm rãi lên tiếng: “Ta biết ngươi muốn làm gì, không phải là muốn nguyên thạch để mua cổ tài dùng để luyện cổ sao? Nhưng ngươi cũng biết luyện cổ khó đến thế nào mà. Phong hiểm lại lớn. Ngươi đấy, đúng là còn quá trẻ, không nên ôm mấy suy nghĩ không thiết thực này, lo mà giữ bổn phận của ngươi đi. Với tư chất loại Bính, đừng mong tiến bộ gì nữa, lo mà sống cho ngay thẳng.”
Hiện tại đang là mùa đông lạnh lẽo.
Trong căn phòng ấm áp, nhưng trong lòng Phương Nguyên thì hoàn toàn lạnh lẽo.
Hắn vẫn đứng im tại chỗ, im lặng thật lâu mới lên tiếng: “Ta hiểu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play