“Ta biết rồi, ngươi có thể im miệng hay không?” Phương Chính hừ lạnh trong lòng.
Giả ý Phương Nguyên không nói thêm gì nữa, nhưng rất nhanh ngọn lửa ba màu trong tay Phương Chính bỗng nhiên băng tán.
Phương Chính phun ra một ngụm máu tươi. Luyện cổ thất bại khiến y bị thương.
“Ha ha.” Giả ý Phương Nguyên cười lạnh: “Đệ đệ ngu xuẩn của ta, ngươi quả nhiên vẫn vô năng như trước đây. Lúc này chỉ mới bắt đầu luyện cổ, ngươi đã thất bại ở bước thứ ba.”
Sắc mặt Phương Chính vô cùng khó coi, nhưng dù sao sự thật cũng bày ngay trước mắt, y không cách nào cãi lại, đành phải im lặng, một lần nữa ngồi xếp bằng, yên lặng thôi động cổ trùng trị thương cho mình.
Giả ý Phương Nguyên lại nói: “Thật ra vô năng cũng không cần gấp. Ai cũng phải từ trong vô năng mà trưởng thành, mạnh lên. Nhưng quan trọng là không thừa nhận mình yếu kém, không ý thức được sự bất lực của mình, vậy thì không cứu nổi nữa rồi. Cổ tài mà ngươi chuẩn bị, cùng lắm cũng chỉ luyện được ba lần. Lần này vừa mới bắt đầu, ngươi đã thất bại. Không có ta trợ giúp, làm sao ngươi có thể luyện thành Thôn Giang Thiềm? Ha ha, ngày mai đối chiến, bất luận sinh tử, cho dù ngươi cầu xin đối phương tha thứ cũng không được đâu. Ngươi thật sự không cứu nổi.”
Phương Chính thẹn quá hóa giận, thấp giọng hô to trong lòng: “Ta mất mạng là chuyện của ta. Ngươi ồn ào quá, mau câm miệng cho ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT