Thương Tâm Từ lắc đầu: “Khi ta cứu y, ta chưa hề nghĩ đến chức Tộc trưởng gì cả.”
“Đúng là như vậy, cho nên ngươi mới phải chịu kết quả này. Hahaha.” Thương Bí Hí nói.
“Tâm Từ tiểu tỷ, cần chi phải nhiều lời với loại tiểu nhân này.” Lông mày Diệp Phàm u thành cục, trong giọng nói ẩn chứa sự chán ghét đối phương đến cực điểm.
“Diệp công tử, ngươi đi đi. Gã chẳng qua chỉ muốn mạng của ta. Ta cho gã là được. Ngươi là người ngoài cuộc, không cần trộn lẫn với vũng nước đục này. Ngươi đi mau đi.” Thương Tâm Từ đẩy sau lưng Diệp Phàm, thúc giục y rời đi.
“Ta không đi.” Diệp Phàm kêu to: “Tâm Từ tiểu tỷ đã giúp ta khi khó khăn, tích thủy chi ân dũng tuyền tương báo, sao ta có thể bỏ đi không nhìn chứ?”
“Hừ, nói thì dễ nghe lắm, nhưng cho dù ngươi có muốn đi cũng đi không được đâu. Hôm nay ba người các ngươi phải chết. Thương Tâm Từ, ngươi vẫn ngây thơ như vậy. Ta không giết chết ba người các ngươi, chẳng lẽ để cho các ngươi sống sót ngày sau đến chửi bới thanh danh của bát ca sao?” Thương Bí Hí nói, từng bước đến gần.
Diệp Phàm nghiến chặt răng. Cho dù bản thân y bị trọng thương, đứng không vững nhưng vẫn muốn ngăn cản trước mặt Thương Tâm Từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play