“Thật đáng ghét!” Phương Nguyên gào lên, sắc mặt nhăn nhó, dữ tợn, giống như muốn nuốt người.
Lập tức, hắn xiết chặt hai tay, nghiến răng nói: “Xem ra là đã chạy xa rồi. Nhưng cho dù các người có trốn đến chân trời góc biển, ta cũng sẽ đuổi kịp các ngươi. Sỉ nhục lần này, ta muốn các ngươi hoàn lại gấp trăm nghìn lần.”
Hỏa Không Động nhìn thấy Phương Nguyên như vậy, trong lòng lập tức có suy đoán: “Xem ra người này trần truồng chạy khắp nơi, dường như đã bị người khác hãm hại, mất không ít cổ trùng. Tính tình người này khá hung dữ, lửa giận công tâm, ta nên cẩn thận một chút.”
Phương Nguyên còn chưa giải thích, Hỏa Không Động đã giải thích giùm Phương Nguyên.
Đồng thời, gã càng không muốn trêu chọc Phương Nguyên. Nếu vì người khác cản tai, đúng là hết nói nổi.
“Ta còn chưa xâm nhập núi Nghĩa Thiên, tự ngươi đi xem đi.” Nói xong, Phương Nguyên co cẳng chạy đi.
Đối với đáp án này, Hỏa Không Động tất nhiên không hài lòng, đang định ngăn cản Phương Nguyên, chợt Phương Nguyên dừng lại, quay đầu hỏi: “Khoan đã, ngươi là Hỏa Không Động? Người của Sài gia?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play