Nhưng chỉ có Tống Hạ Kỳ thúc thúc thì còn chưa đủ. Cháu còn muốn Tống Giáp Đan thúc thúc ra tay một lần, giúp cho cháu thôi diễn phương vị của lão tặc tử này một chút.”
“Haha, cháu gái ngoan. Được, cháu cầm thủ lệnh này đến eo biển Song Cực tìm thúc thúc Tống Giáp Đan của cháu đi.”
Nói xong, Tống Khải Nguyên ném một lệnh bài ra ngoài.
Tống Diệc Thi vội vàng tiếp nhận, vui mừng xoay người rời đi, cũng chẳng chào hỏi một ai.
Eo biển Song Cực được bao phủ bên trong một lớp sương mù nồng đậm.
Giữa không trung, Tống Diệc Thi lơ lửng. Đối với tầng sương mù trước mặt, nàng hơi lúng túng một chút, không khỏi hỏi vị cổ tiên trung niên bên cạnh: “Hạ Kỳ thúc thúc, làm sao mà cháu vào đây?”
Tống Hạ Kỳ nghe xong, không khỏi mỉm cười: “Không phải lão gia tử cho cháu một tấm lệnh bài sao? Tống Diệc Thi, cháu chỉ cần giơ tấm lệnh bài ra, Giáp Đan thúc thúc của cháu tất sẽ có cảm ứng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play