Theo những gì mà tu sĩ kia nói, Trường Nam không khỏi một phen trầm ngâm, suy tư cùng tiêu hóa, một lúc lâu sau hắn cuối cùng để tâm vào một vài trọng điểm quan trọng.

Thứ nhất, để sinh tồn tại mộ địa này tu sĩ phải không ngừng giết chóc, dù không muốn cũng không còn cách nào khác, nếu như ngươi không làm vậy, người khác cũng sẽ giết ngươi!

Thứ hai, túi trữ vật cũng không thể sử dụng, thế nhưng trong phiến mộ địa này lại có rất nhiều pháp khí rải rác khắp nơi, bất kể tu sĩ nào gặp được đều có thể tùy ý sử dụng mà không cần phải xóa bỏ lạc ấn hay gì cả.

Trường Nam cũng biết rốt cục tại sao nơi này hung hiểm như vậy nhưng vẫn thu hút được rất nhiều tu sĩ, đó là bởi vì tại đây có truyền thừa của tu sĩ Nguyên Anh kia, cũng có một thứ rất quan trọng khác, chính là một nhánh Linh Tiên Thảo ngàn năm.

Loại thảo dược này Trường Nam cũng đã đọc qua trong điển tịch tại Đan Các, trên thực tế mức độ thảo dược đạt tới ngàn năm như này là cực kì quý hiếm, mà Linh Tiên Thảo này lại là phương thuốc chính để luyện chế ra Trúc Bảo đan, đan này hỗ trợ rất lớn cho tu sĩ trong quá trình đột phá lên Trúc Cơ.

Lúc này, thương thế trên người Trường Nam dường như đã hồi phục hoàn toàn, hắn cười cười đứng lên cất bước nhoắng một cái đã rời đi khỏi cánh rừng nhỏ này, bóng lưng Trường Nam càng đi càng xa, đôi mắt hắn hiện tại tĩnh như mặt nước, thực tế Trường Nam kể từ khi bước chân tới đây đều hành sự rất dè chừng, đó là do hắn quá thiếu những lượng thông tin cần thiết, nhưng bây giờ đã khác, lúc này Trường Nam khí thế vô cùng tự tin, hắn không nhanh không chậm di chuyển theo hướng bản đồ đã chỉ dẫn.

Mộ địa diện tích rộng lớn, thảm thực vật lại rất phong phú, thảo dược mọc hoang dại nơi đây nhiều vô số kể, mà nơi đây hết thảy đều rất yên tĩnh, dường như những dấu vết chiến đấu bằng một cách nào đó luôn bị che dấu đi ngay sau đó.

Trường Nam lúc này đang ngồi trên thuyền gỗ của mình, hắn dọc theo dòng nước không nhanh không chậm mà trôi đi, hắn cũng không ngừng đề phòng xung quanh, thế nhưng đã qua nửa ngày thời gian, rốt cục hắn một mống người cũng không có gặp qua.

“Đều muốn ẩn dấu sao?”

Trường Nam đáy lòng thầm nghĩ.

Hắn cũng ẩn ẩn có nhiều suy đoán, tại mộ địa này, tu sĩ nào cũng sẽ hóa thành thợ săn, ngoài bản thân ra còn lại ai cũng sẽ là những con mồi cần phải loại bỏ.

Thế nhưng Trường Nam thì lại khác, hắn ngược lại lại muốn những thợ săn kia đến tìm mình, càng nhiều càng tốt, hắn trực tiếp dùng dương mưu chứ không phải là âm mưu nữa, bởi vì hắn tin tưởng, trong phiến mộ địa này duy chỉ có hắn là từ khi mới bước vào tu vi đã không bị giới hạn.

Trường Nam cùng với thuyền gỗ di chuyển trên mặt nước một khoảng thời gian nữa, theo lấy hướng đi của dòng nước cuối cùng hắn đã bỏ lại hoang dã với những dãy núi cao lớn chập chùng ở phía sau.

Không lâu sau đó Trường Nam thu hồi lại thuyền gỗ không nhanh không chậm đi lên bờ, theo lấy Trường Nam lên bờ lúc, chỉ thấy hiện lên trước mắt hắn là những công trình kiến trúc cực kì đồ sộ.


Đây có lẽ là một cái tiểu trấn, phía trước Trường Nam là một cung đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, phía hai bên đường là những căn nhà gỗ hai lầu, ba lầu mọc lên rải rác.

Trường Nam cũng là một phen kinh ngạc, tại cái nơi được gọi là mộ địa này vậy mà lại xuất hiện một cái tiểu trấn, mà theo những công trình kiến trúc tại đây cho thấy tiểu trấn này cũng rất không tầm thường.

Trường Nam cũng không có nghĩ nhiều mà trực tiếp tiến vào tiểu trấn, thế nhưng bất ngờ là toàn bộ tiểu trấn lúc này chỉ là một trận im lặng, xung quanh không có lấy một bóng người, có chăng chỉ là một chút chuột bọ còn chạy qua chạy lại bên cạnh những căn nhà.

Mà những căn nhà gỗ tại đây có nhà thì mở cửa, có nhà thì không, bên dưới mặt đường lúc này còn vương vãi một chút nhu yếu phẩm, phần lớn là linh diệp thảo, còn có một số những thảo dược khác, thế nhưng chúng đều không có nhiều tác dụng cho lắm.

Trường Nam hết thảy không quan tâm tới những loại thảo dược này, trên thực tế những loại thảo dược dưới chân này cũng không có lợi ích gì cho hắn ở thời điểm hiện tại, hắn cất bước đi vào bên trong những căn nhà gỗ.

Bên trong nhà gỗ cũng không có lấy một bóng người, một mảnh hắc ám yên tĩnh bao trùm, bên dưới sàn nhà còn có một số thanh phi kiếm rải rác, thế nhưng bọn chúng đều đã nứt vỡ không thể sử dụng được nữa.

Sau đó Trường Nam đều đi qua toàn bộ căn nhà gỗ tại tiểu trấn này một lượt, bên trong những căn nhà gỗ này cũng xuất hiện rất nhiều những loại pháp khí khác nhau, thế nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là đều đã hư hỏng nặng nề.

Lúc này bên trong mộ địa bóng tối một lần nữa hàng lâm, Trường Nam trong tiểu trấn cũng quyết định ngồi xuống thổ nạp, hắn dự định sẽ nghỉ ngơi tại đây một đêm chờ cho tới khi trời sáng sẽ tiếp tục khởi hành.

Theo lấy quá trình chém giết quỷ dị nhân lúc trước Trường Nam cũng đã cảm nhận được tu vi bên trong của mình đang tích lũy tới một mức độ nào đó, đúng như những gì mà tên tu sĩ kia nói, mặc dù bên trong mộ địa này cực kì nguy hiểm nhưng nó cũng là cơ hội cho tu sĩ để tăng tiến tu vi cho bản thân mình.

Trời đêm càng ngày càng trở lên tĩnh mịch, từng trận khí lạnh bắt đầu thổi tới, khắp nơi cũng bắt đầu ẩn ẩn xuất hiện sương mù.

Trường Nam không quan tâm đến hết thảy, hắn vẫn đang ngồi trong một căn nhà gỗ nào đó tại tiểu trấn không ngừng suy tư tổng hợp lại những vấn đề gặp được trong một ngày qua sau đó đúc kết lại một lần xem bản thân có bỏ qua sự kiện nào quan trọng hay không.

Từ khi tiến vào mộ địa này Trường Nam ngày nào cũng đều như vậy, có lẽ cũng là do ảnh hưởng một phần từ tính cách vốn cẩn thận của hắn, hắn không muốn có bất cứ sơ sót nào xảy ra khiến cho bản thân phải rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm không đáng có.

Thế nhưng ngay khi Trường Nam còn đang tập trung suy tư thì bỗng hắn con mắt mở to ra, cả người lui về sau một bước, chỉ thấy ngay tại vị trí mà hắn ngồi trước đó lúc này một viên đan dược lăn xuống sau đó liền nổ tung.

Khói bụi lúc này tràn ngập khắp căn phòng, phía bên cửa sổ lúc này có hai tu sĩ leo vào bên trong, bọn chúng ánh mắt lộ vẻ tham lam vọt tới vị trí của Trường Nam tỏ rõ ý đồ muốn giết người đoạt bảo.



Trên thực tế nếu như người ngồi ở đó không phải là Trường Nam có lẽ cái chết là điều không thể nghi ngờ, thế nhưng không có nếu như gì cả, Trường Nam hắn cũng đã sớm nhận ra có điểm không đúng ngay từ khi bước tới đây, hắn hoàn toàn chắc chắn đã có người từng đặt chân tới tiểu trấn này, lúc trước hắn để lộ ra gương mặt tò mò cùng suy tư khó hiểu cũng chỉ là để dẫn rắn động cỏ.

Lúc này theo lấy hai tu sĩ tiến vào bên trong nhất thời bọn chúng cặp mắt đều co rụt lại, một cỗ hấp lực cực mạnh hút tới khiến bọn chúng không thể nào thở được, hai tên tu sĩ này bất quá tu vi mới chỉ khôi phục tới Ngưng Khí tầng năm dáng vẻ, đối mặt với Trường Nam không khác gì con sâu cái kiến.

Trường Nam nhoắng lên một cái, cả người hắn lao tới hai tay bắt lấy cổ của hai tên tu sĩ kia kéo mạnh ra bên ngoài trực tiếp nện mạnh xuống mặt đất làm bọn chúng không ngừng phun ra máu tươi, thân thể xương cốt đều nát bấy.

Một đòn tấn công này Trường Nam chỉ dùng năng lực thân thể, cũng phải công nhận Luyện Thể Quyết của Tây Uyên Tông đúng là không thể coi thường được, hắn dễ dàng diệt sát hai tên tu sĩ đánh lén này sau đó tiến tới kiểm tra thân thể bọn chúng một lượt.

Theo lấy cái chết của bọn chúng thi thể dần dần tiêu tán, ngay khi thi thể biến mất xuất hiện trước mặt Trường Nam là hai cái túi lớn.

Trường Nam cầm lấy hai cái túi lớn này mở ra kiểm tra một lượt nhất thời cặp mắt hắn sáng lên, bên trong hai cái túi này có rất nhiều pháp khí, phần lớn đều là những thanh phi kiếm, vả lại đan dược bạo nổ tầm xa cũng rất nhiều, có thể những pháp khí này đều là do hai tên tu sĩ kia lấy được trong tiểu trấn.

Đôi mắt Trường Nam lóe sáng, một đêm nữa qua đi, quang minh cũng vấn đỉnh thay thế hắc ám, Trường Nam cất bước rời khỏi tiểu trấn này, thời gian sau đó hắn cũng đi qua rất nhiều những tiểu trấn, bộ lạc khác nhau, trải qua chém giết vô số kể, pháp khí, đan dược cũng tích lũy được không ít.

Mà khoảng thời gian này cũng làm cho Trường Nam mở mang tầm mắt nhiều hơn, mặc dù hắn tự tin rằng tu vi của hắn trong mộ địa hiện tại cũng không phải dạng tầm thường nhưng có một vài tu sĩ đúng là cũng không hề dễ chơi.

Điển hình như mới chỉ ba ngày trước, Trường Nam chém giết với một tu sĩ trung niên tu vi kém hắn một tiểu cảnh giới, tưởng như sẽ dễ dàng diệt sát người này thế nhưng tu sĩ trung niên này lại quỷ kế đa đoan khiến Trường Nam phải bỏ ra một cái đại giá lớn, đau lòng bạo nổ hơn trăm thanh phi kiếm mới giết được đối phương.

Nhưng mà hết thảy mọi thứ đều đáng giá, hiện tại số lượng pháp khí cùng với đan dược của Trường Nam rất nhiều, chờ tới khi rời khỏi mộ địa này quay trở về tông môn Trường Nam chắc chắn sẽ đổi lấy được một lượng lớn tài nguyên tu hành.

Có thể càng đi vào sâu bên trong mộ địa Trường Nam lại càng đụng độ với nhiều tu sĩ hơn, dường như không lúc nào là hắn không phải đối mặt với chiến đấu, lúc này Trường Nam đang một mình chém giết với bốn tu sĩ khác.

Bốn tu sĩ này đều là nam nhân bọn chúng tu vi đều đã đạt tới Ngưng Khí tầng tám, lúc này, một trong số bốn tên tu sĩ này cười lạnh:

“Để lấy lại tu vi tới mức này tiểu tử nhà ngươi cũng giết chóc không ít, chỉ tiếc rằng ngươi hôm nay đá trúng hòn đá lớn!”


Trường Nam không nói gì, hắn dùng hành động để đáp lại bốn tên tu sĩ kia, phía sau lưng Khôi Ảnh lệ quỷ dữ tợn gầm thét xuất hiện, Khôi Ảnh đầu đội đế quan, khí tức sát lục nồng nặc đến cực điểm.

Chưa dừng lại ở đó, trên đỉnh đầu Trường Nam hơn mười đạo kiếm khí xoay tròn, trên tay hắn còn cầm lấy rất nhiều lá bùa với hỏa thủy vờn quanh.

Bốn tên tu sĩ kia lúc này cũng bắt đầu nhận thấy điều không ổn, bọn chúng Khôi Ảnh sau lưng cũng diễn hóa ra, chớp mắt song phương đã lao về phía nhau hàng trăm lần, cả hai bên pháp khí đều không ít, va chạm với nhau lúc tạo ra những vụ nổ chấn động bát phương.

Trường Nam mặc dù cũng phải chịu nhiều thương thế nhưng hắn hết thảy đều không quan tâm, Khôi Ảnh của hắn dữ tợn gào thét, quanh nó một con Hắc Long uốn lượn không ngừng phun ra những tia lửa.

Đại địa một thoáng vỡ vụn, bốn tên tu sĩ kia đồng loạt lui lại phun ra một ngụm máu tươi, mà Trường Nam cũng không có để bọn chúng một phút rảnh tay, hắn những tấm bùa trên tay không ngừng công kích tới, linh khí bát phương hội tụ, từng thanh từng thanh phi kiếm bay thẳng về phía bốn tu sĩ kia mà bạo nổ.

Cuộc chiến song phương kéo dài hơn một ngày thời gian, cuối cùng Trường Nam y phục rách rưới tiếp tục dẵm lên xương cốt của bốn tên tu sĩ này mà rời đi, trên tay hắn là bốn cái túi pháp bảo của bọn chúng.

Thế nhưng đúng vào lúc này, trận pháp bao quanh phiến mộ địa này nhất thời chấn động, bên trong xảy ra một cuộc động đất lớn khiến cho Trường Nam cũng không thể đứng vững được.

Những tiếng hét thảm không biết từ đâu mà xuất hiện, cùng với đó là những tiếng nổ lớn.

Trường Nam nheo mắt nhìn về phía xa, lúc này xung quanh bát phương khói bụi bốc lên mù mịt, Trường Nam còn ẩn ẩn nhìn thấy một số dã thú, quỷ dị nhân cũng như một vài tu sĩ đang nhanh chân chạy đi.

“Chuyện gì vậy?”

Trường Nam đáy lòng dâng lên một cỗ nguy cơ sinh tử, sau đó hắn cặp mắt liền là co rút lại.

Chỉ thấy lúc này trận pháp vốn từng bao quanh mộ địa lúc này đang thu hẹp lại với tốc độ mắt thường có thể trông thấy, mỗi nơi nó đi qua hết thảy những kiến trúc, hệ sinh thái bên ngoài đều sẽ bị hủy diệt, liền là ngay cả tu sĩ cũng vậy.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play