Chỉ là phun tào thì phun tào, nhưng mà sảng khoái quá đi! Lâm Đường Đường cố nhịn xuống xúc động muốn cười ha ha ha của mình, làm bộ vui mừng quay đầu lại, yêu kiều hỏi.“ Vị trí tốt như vậy, anh thật sự muốn nhường cho tôi sao?”Thấy biểu tình Lâm Đường Đường thẹn thùng như thế, Thẩm Văn Ngạn lập tức cảm thấy đồng hồ đang vui vẻ vẫy tay với anh ta! Anh ta vội vàng rộng lượng vỗ vỗ vị trí của mình, hào sảng nói.“ Đương nhiên là thật! Làm sao có thể để một đồng chí nữ ngồi phía sau cùng được! Em cứ ngồi ở vị trí của anh đi!”[ Giang Tiểu Nhã giá trị phản cảm +1.][ Hà Ngọc Anh giá trị phản cảm +1.][ Diêu...]Lại thêm một đợt giá trị phản cảm!Tuy rằng không nhiều như vừa nãy, tất cả đều do những các đồng chí nữ trẻ tuổi cho, nhưng cũng có đến mười mấy giá trị phản cảm.Chỉ cần nói mấy câu với Thẩm Văn Ngạn, lập tức đã có thể thu giúp cô gần 40 giá trị phản cảm, so với ngày hôm qua bận rộn cả một ngày đều còn thu được nhiều hơn.Lâm Đường Đường vui vẻ bày ra gương mặt tươi cười: “Cảm ơn anh, Thẩm Văn Ngạn.”Lúc này, cô thật sự cảm ơn Thẩm Văn Ngạn từ tận đáy lòng.

Không có Thẩm Văn Ngạn, thì làm sao mà có được chiếc quạt điện nhỏ được chứ!Thẩm Văn Ngạn quả thực chính là thần tài của cô! Thiếu nữ tươi cười đặc biệt chân thành xán lạn, tựa như trong một khu rừng hoang vu sơn dã đột nhiên nở ra một đóa hoa hồng, kiều diễm bắt mắt.Thẩm Văn Ngạn trước giờ chỉ coi Lâm Đường Đường công cụ hình người, cũng lập tức bị tươi cười của cô làm hoảng cả đôi mắt.

Trong nhất thời trong lòng kinh hoàng, tâm động không thôi, nhìn cô một lúc lâu cũng chưa phục hồi lại tinh thần được.Mà bộ dạng giống như yêu tinh câu mất hồn phách của Thẩm Văn Ngạn, dừng lại trong mắt của các nữ đồng chí muốn có bao nhiêu đau lòng thì có bấy nhiêu đau lòng.Lâm Đường Đường cẩn thận bò lên trên xe bò, còn chưa kịp nghĩ chút nữa bản thân nên qua cái gì mới tốt, lại đột nhiên thu được một đợt giá trị phản cảm, lấy Giang Tiểu Nhã làm đầu.Không thể không công nhận, Thẩm Văn Ngạn làm nam chủ nguyên tác, quả thật có đủ mị lực.Mỗi lần thu giá trị phản cảm nhìn giống như không nhiều lắm, nhưng không đến một lát, cô đã thu được gần 50 giá trị phản cảm.Bởi vậy có thể thấy được, mị lực của Thẩm Văn Ngạn có bao nhiêu cường đại, kéo thù hận cho cô cũng thật nhiều.

Cũng không biết sau khi giải quyết xong vấn đề ăn mặc ở đi lại, thì sau này cô còn có thể sống sót ở trong thôn được không đây!Có khi nào, có một ngày nào đó một đồng chí nữ ái mộ Thẩm Văn Ngạn, nghĩ quẩn trong lòng mà muốn đâm cô một dao?Nghĩ đến đó, sống lưng Lâm Đường Đường bất chợt lạnh buốt, tâm tình cũng ngưng trọng theo.“ Đã đến đủ rồi chứ? Nếu như chưa lên xe thì nhanh lên xe đi, lập tức liền phải đi rồi!”Ngồi ở phía trước là phu xe, người đi đầu trong 3 phu xe hô to nói, ba chiếc xe liền dần dần chuyển động đi.Mà phía sau cùng của tấm ván gỗ từ nghiêng gần chạm mặt đất cũng từ từ mà nâng cao lên.

Thẩm Văn Ngạn thừa dịp tấm ván gỗ nhếch lên thì phi thường tiêu sái mà nhảy lên, ngồi ở vị trí sau cùng của chiếc xe bò.Thôn lưu gia cách trấn trên một khoảng rất xa, ngồi xe bò cơ bản ít nhất cũng phải ngồi hơn một giờ mới có thể đến.Mọi người trên đường đi đều cười giỡn, thảo luận với nhau xem đi lên trấn thì nên mua cài gì, không khí khá tốt.Chờ đến khi đi qua đoạn đường tương đối nhiều hố to cùng đá, mọi người điều ngậm miệng lại, tất cả mọi người đều gắt gao nắm chặt tấm gỗ dưới thân sợ bị ngã xuống.Những người ngồi phía trước còn tốt, ngồi ổn thì không có việc gì, Thẩm Văn Ngạn ngồi ở cuối xe là khó chịu nhất.

Xe bò mà rung lắc mạnh một chút thì anh ta đều thiếu chút nữa bị ngã xuống.Mà chờ đến khi xa đi ngang qua một cái hố to, tấm gỗ dưới mông anh ta cơ bản đã kéo trên mặt đất, lúc này anh ta cũng không thể nào ngồi nữa, chỉ có thể đi xuống ngồi phía sau xe bò.Hai chiếc bò khác, vị trí cuối cùng không có ai ngồi, cho nên trong ba chiếc bò chỉ có mình anh ta phải xuống xe đi bộ.Vốn dĩ thời tiết đã nóng, lại còn phải chạy chậm theo xe bò một đoạn, Thẩm Văn Ngạn mới chạy một lát đã ra một thân mồ hôi.

Mà đoạn đường gồ ghề lồi lõm này cư nhiên lại đặc biệt dài!Liếc mắt nhìn cũng không thấy điểm cuối nằm ở đâu!Lại nhìn qua Lâm Đường Đường ngồi ở phía trước một chút mồ hôi cũng chưa ra, thậm chí còn nhàn nhã duỗi cẳng chân, Thẩm Văn Ngạn buồn bực cực kỳ.[ Thẩm Văn Ngạn giá trị phản cảm +1.]Ở đoạn đường này thu được giá trị phản cảm của Thẩm Văn Ngạn là nằm trong dự kiến, nhưng Lâm Đường Đường không nghĩ đến giá trị phản cảm lại đến sớm như thế!Lúc này mới chỉ chạy chậm theo xe bò chưa đến 50 mét! Hơn nữa đây còn là nam chủ đó! Nam chủ này thể lực cũng quá kém rồi đó!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play