Cẩm Nhiên nghe xong mới yên tâm gật đầu, hỏi:
"Nói thật là các anh đừng nên đi đến đó có biết chưa, bây giờ có thể cày cuốc ở Dương Thành đã là tốt lắm rồi.”
Hai anh nghe giáo huấn xong đều ngoan ngoãn gật đầu, dường như không cảm thấy bản thân đang bị lên lớp gì cả.
Bởi vì em gái nói gì cũng đúng hết, cứ nghe chắc chắn không sai được.
Về phía Cẩm Nhiên, cô thực tình cũng chỉ nghe qua những người khác nói về thời cổ đại, nói là Tô quốc ở thời kỳ này không phát triển mạnh về ngành công nghiệp nhẹ, cho nên những thứ đại loại như quần áo một khi vận chuyển được sang bên đó thì có thể bán với giá trên trời, vì lẽ đó, nơi đây đã trở thành mảnh đất béo bở lôi kéo rất nhiều thương nhân.
Kiếp trước cô làm việc trong một nhà hàng, ông chủ luôn nói với bọn nhân viên các cô rằng hũ vàng đầu tiên ông ta kiếm được khi quyết định ra biển chính là từ Tô Quốc, nhưng ông ta cũng chỉ đi một lần, liền sợ vỡ mật, cả nửa năm mới bình thường được.
Cụ thể là gì đương nhiên không rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT