Bên trong có tiếng Thuỳ dịu dàng cất lên:
- Anh Tường, là anh gọi em đến đây mà. Không tin anh mở máy ra mà xem, anh gọi em đến, còn cuộc gọi của anh đây này.
Tôi nghe đến câu nói này chợt không kìm được nữa mà để mặc cho nước mắt rơi lã chã đưa tay lên cố quệt nhưng càng quệt lại càng thấy má ướt đẫm. Là anh gọi cô ấy đến sao? Anh và cô ấy nằm trên chính chiếc giường mà tôi và anh vẫn nằm, dù cho ngàn vạn lần tôi tự nhủ vốn dĩ anh chưa từng yêu tôi hà cớ gì tôi phải khóc? Thế nhưng sao tôi lại đau đến thế này cơ chứ? Trái tim tôi như có ai bóp rất chặt, lồng ngực như không thở nổi nữa. Ngày hôm qua bố anh đến đưa cho tôi bản xét nghiệm nói tôi và anh là anh em ruột, tôi còn chưa kịp chấp nhận sự thật giờ lại thấy anh cùng người yêu cũ nằm ở đây. Tôi không biết phải làm gì chỉ cảm thấy mình đã chẳng còn chút sức lực nào nữa rồi.
Tôi cố đứng dậy, ngửa cổ lên trời để ngăn không cho mình khóc nữa. Tôi muốn đứng trước mặt anh giữ sự tự tôn cuối cùng của mình. Bên trong Tường rất nhanh trở ra, Thuỳ cũng bước ra ngay phía sau. Thấy tôi Thuỳ liền cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT