Hạ Liêm không biết mình đã trải qua cả ngày nay như thế nào, có lẽ vì sắc mặt anh tệ hơn những ngày trước nên đồng nghiệp bên cạnh nhịn không được mà ân cần hỏi han, anh khoát tay nói mình không sao, giải thích rằng do mở điều hòa nên có hơi lạnh, lúc này mới khiến đồng nghiệp không hỏi han tìm hiểu nữa.
Rõ ràng mọi người rất mong chờ đến giờ tan làm nhưng lúc này Hạ Liêm cảm thấy rất mâu thuẫn. Anh kéo ngăn kéo ra nhìn hộp gỗ và hộp dụng cụ bên trong, vì bà cụ chào hàng quá nhiệt tình nên anh vô thức lấy tiền mặt ra thanh toán, mặc dù không biết có phải âm mưu hay không mà lại tiêu tiền ngớ ngẩn như vậy, rõ ràng bình thường anh rất tiết kiệm nhưng vào lúc quan trọng như này cũng không phải là lúc tiết kiệm tiền.
Anh hít sâu một hơi, trong lòng thấp thỏm, ôm một đống giấy dán vừa mới mua ở cửa hàng, sau đó lau bàn tay đầy mồ hôi lên trên quần rồi mới lấy dũng khí cầm chìa khóa mở cửa.
Trong phòng vẫn hỗn loạn như lúc anh rời đi, giấy dán tường rách nát rơi đầy dưới đất từ phòng ngủ đến phòng khách, anh đi vào phòng ngủ, đám nấm mốc hình người vẫn còn lan đầy trên tường bao vây bốn phía xung quanh.
Anh bỏ đồ vào phòng rồi lập tức lấy hộp gỗ ra, sau đó rút một vòng hương màu đỏ tươi, khi châm lửa đốt xong thì để vào trong hộp dụng cụ màu bạc.
Vòng hương tỏa làn sương trắng, chậm rãi len lỏi ra ngoài khe hở hộp dụng cụ, mùi thơm nhàn nhạt giống như hương hoa, ngửi cũng không quá ngọt, ngược lại sau khi ngửi sẽ bình tĩnh hơn rất nhiều, Hạ Liêm vốn cho rằng sẽ là mùi đàn hương nhưng lại không phải.
Sau khi châm hương xong Hạ Liêm cũng có chút sức lực, anh để giấy dán tường dày vừa mới mua về xuống đất định sẽ dán lại bốn bức tường xung quanh, nếu không đêm nay thật sự anh không thể ngủ được, nhìn chỗ nào cũng đều rất kinh khủng.
Anh không thể không nghĩ tới việc sẽ ra khách sạn hoặc là nhờ bạn bè giúp đỡ nhưng những người bạn mà anh quen biết không sống ở đây, quấy rầy bọn họ thì có hơi phiền, đi khách sạn ở tạm lại tốn tiền, anh nhìn hộp hương vừa mua hết 500 đồng lại nghĩ cứ thử hiệu quả trước, nếu thật sự có tác dụng thì tốt, còn nếu hộp hương không có tác dụng gì thì ngày hôm sau lại nghĩ cách khác.
Hạ Liêm dán giấy xi măng vừa mới mua về lên tường mấy giờ liền mới xong, vẫn chưa kịp làm cơm tối, anh chạy vào tắm rửa qua loa, ăn vài miếng bánh mì cho đỡ đói rồi quyết định chợp mắt nghỉ ngơi.
Lần này anh không dám tắt đèn nữa, vừa ngả lên giường đã nhanh chóng ngủ thiếp đi.
...
"Rầm!"
"Rầm rầm!"
Tiếng gõ cửa đầy nặng nề đánh thức Hạ Liêm đang chìm sâu vào giấc ngủ. Anh chậm rãi mở mắt ra nhìn chằm chằm đèn vẫn chưa tắt trên đỉnh đầu, nhất thời chưa hoàn hồn lại. Anh mơ màng ngồi dậy, chưa xem thời gian mà đã mang dép đi đến trước cửa.
"Ai vậy?" Hơn nửa đêm đến gõ cửa, có lẽ vì anh không tắt đèn ở phòng ngủ sao? Như vậy có hơi buồn cười, Hạ Liêm vừa ngáp vừa lắc cái đầu đang đau nhức của mình.
"Là tôi."
"!" Hạ Liêm nghe thấy giọng nói ngoài cửa thì sửng sốt, đó là một giọng nói cực kỳ quen thuộc, tất nhiên anh đã nghe ra được là ai.
"... Hoàng Hạo?"
"Đúng vậy, là tôi nè."
Anh lại gần mắt mèo nhìn xem, quả thật bạn thân Hoàng Hạo chưa từng gặp lại sau khi tốt nghiệp đang đứng bên ngoài, Hạ Liêm kéo khóa, hé cửa ra một chút, "Sao đột nhiên cậu lại đến đây vậy? Đã là nửa đêm rồi."
"Thì do sau khi trò chuyện với cậu xong tôi cảm thấy không yên tâm nên đã xin nghỉ để chạy đến, cũng không có thời gian để lo lắng nữa."
Hạ Liêm nghiêng người để Hoàng Hạo đi vào phòng khách, anh khó hiểu cúi đầu nhìn Hoàng Hạo tự nhiên đi dạo trong phòng khách một vòng, quan sát đánh giá phòng thuê.
"Gặp chuyện gì vậy? Cậu nhìn thấy quỷ à?"
"Đừng nói nữa, tôi cũng không biết là chuyện gì, nói ra chắc chắn cậu không tin đâu." Hạ Liêm đưa tay day trán, trả lời câu hỏi của Hoàng Hạo.
"Tin chứ, sao tôi lại không tin được? Tôi là anh em tốt của cậu mà ~ Chờ chút, tay cậu làm sao đó?" Hoàng Hạo chú ý đến tay của Hạ Liêm.
"Tay?" Hạ Liêm khó hiểu nhìn hai tay mình, không biết từ lúc nào mà mười ngón tay đã bắt đầu chuyển thành màu xám tro giống với màu dấu tay ở bắp chân, chuyện gì xảy ra vậy? Là lúc anh xé giấy dán tường ra vô tình chạm phải những đốm mốc kia sao?
Anh cố gắng chà tay lên quần áo nhưng màu xanh tro kia lại như khắc sâu vào trong da thịt không thể nào xóa được. Không phải anh đốt hương rồi à? Tại sao tình hình lại càng trở nên nghiêm trọng hơn? Quả nhiên là gặp lừa đảo rồi, hộp hương vốn không thể giải quyết được tình hình bây giờ.