Ở trong quán net mấy tiếng đồng hồ, Hạ Liêm cũng không biết sau đó mình đã tỉnh hay đã ngủ thiếp đi, anh ngơ ngác chờ đến gần sáu giờ, chân trái lại truyền đến cảm giác đau đớn xua tan cơn buồn ngủ.
Hạ Liêm thấy sắc trời bên ngoài cửa kính thủy tinh đã dần sáng, anh đứng dậy đến quầy lễ tân tính tiền, thừa dịp trời vừa hửng sáng ra ngoài đi dạo hít thở, không khí nặng nề trong quán net khiến người ta khó chịu, mặc dù nhiều người sẽ có cảm giác an toàn nhưng nồng độ khói lại khiến người ta muốn giảm bớt mấy năm tuổi thọ.
Anh đi chậm rãi, đi làm giờ này có hơi sớm, có lẽ công ty còn chưa mở cửa. Hạ Liên nghĩ nên tìm một quán ăn mở cửa sớm để vào ăn lót dạ thì nghe thấy tiếng loảng xoảng leng keng, thần kinh của Hạ Liêm vẫn còn hơi nhạy cảm nên anh lập tức quay đầu nhìn về phía âm thanh truyền đến, thấy trong ngõ nhỏ bên trái có một bà cụ gầy yếu đang run rẩy cúi người xuống, loay hoay nhặt túi nhựa bị rách và lon nước rơi đầy xuống đất.
Một lon nước lăn đến chân Hạ Liêm, anh cúi xuống nhặt lên rồi đi về phía bà cụ, vừa đi vừa nhặt những lon nước trên đường.
Mới sáng sớm đã đi nhặt lon, cũng không dễ dàng gì.
Hạ Liêm vốn nghĩ rằng bà cụ trông sẽ rất bẩn, dáng vẻ mệt nhọc. Lúc anh đến gần thì đúng lúc bà quay lại nhận lấy lon nước, ánh mắt chạm nhau, lúc này anh mới nhận ra đôi mắt của bà cụ rất có hồn, thậm chí có thể nói là hơi sắc bén.
Mái tóc hoa râm được chải chuốt gọn gàng, quần áo có vẻ cũ kỹ nhưng lại rất sạch sẽ.
Đồng thời bà cụ cũng quan sát Hạ Liêm, bà nhận lấy rồi nói cảm ơn, sau đó lại bỏ lon nước vào một cái túi lớn hơn không bị rách.
Khi Hạ Liêm chuẩn bị rời đi, không ngờ bà cụ lại đưa tay ra giữ chặt anh, "Đừng đi!"
"Dạ?"
"Ấn đường cậu biến thành màu đen rồi, cả người suy nhược, có phải gần đây đụng phải thứ không tốt lành gì không?" Mặc dù bà cụ thấp hơn anh nửa cái đầu nhưng sức lực rất mạnh, bà kéo Hạ Liêm lại nhìn xem rồi hỏi thăm.
"Bà có thể nhìn ra được cháu có chỗ nào bất thường sao?"
"Tất nhiên rồi, cậu trai, dựa vào mặt mày của cậu thì ngày của cậu đã được định sẵn rồi..."
"Bà có cách gì không ạ?" Hạ Liêm thấy bà cụ chỉ nhìn mặt anh mà đã suy ra được, có vẻ như rất lợi hại thì liền kể những chuyện kỳ quái khi thuê phòng mấy ngày gần đây cho bà cụ nghe.
"Dựa theo tình huống của cậu thì thật ra vẫn còn cách." Bà cụ nghe Hạ Liêm kể xong nói.