Một cái liếc mắt này chỉ thoáng qua trong tích tắc, còn không đợi Chử Thanh Huy nhìn ra điểm khác biệt, Diêm Mặc đã thu hồi tầm mắt. Một lần nữa hắn thoáng gật đầu, cũng chưa có nói là được hay không.

Nhưng đến ngày hôm sau, khi Chử Thanh Huy đến Hàm Chương điện đã nhạy bén phát hiện hắn đã thay bộ quần áo khác, mà áo khoác bên ngoài vẫn là màu đen. Theo nàng thấy, vẫn không cản được gió lạnh thấu xương như cũ, nhưng so với bộ hôm qua thì dày hơn không ít. 

Chử Thanh Huy không hiểu tại sao tự nhiên lại vui vẻ lên, tuy rằng chính nàng cũng không biết một chút vui vẻ này từ đâu mà đến.

Qua hai ngày, Chử Thanh Huy phát hiện sự xa cách lảng tránh của Cố Hành Vân đối với nàng không giảm mà lại tăng. Nàng không rõ đã xảy ra chuyện gì, không biết vì sao sau khi hắn bị bệnh một trận lại thay đổi như vậy. Chẳng lẽ là lúc đầu hắn nguyện ý làm Phò mã, mà hiện tại đã đổi ý? Nhưng thật tình mà nói, căn bản là trước kia cũng không phải hắn tự nguyện.

Chuyện này người khác không nhìn ra, chỉ có đương sự mới có thể phát giác. Chử Thanh Huy chưa nói với người khác, không nói với phụ hoàng mẫu hậu, cũng không nói với Thái Tử ca ca, ngay cả Tía Tô cũng không nói. Nàng âm thầm nghĩ, chờ sau khi Cố Hành Vân hết bệnh, nàng sẽ tự mình hỏi hắn một câu cuối cùng là hắn có nguyện ý hay không. Nếu hắn không muốn, tuyệt đối nàng sẽ không làm khó hắn. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play