Cậu bé Chiêu Cảnh này thực sự rất dính người, Thiệu Cảnh ở đây một tháng liền quen với việc ngủ chung với thằng bé. Thực sự không phải cô không muốn nghiêm khắc mà là khi nhìn thấy khuôn mặt giống y sì bản chính kia bày ra vẻ mặt tủi thân chực khóc thì cô liền buông vũ khí đầu hàng vô điều kiện. Chỉ thiếu nước đặt thằng bé lên đầu mà cưng chiều nữa thôi.
Chiêu Cảnh cũng biết cô thương nó nên mặc sức mà làm nũng, còn bán manh đến vô cùng nhuần nhuyễn. Thành công đòi hỏi trên mọi mặt trận.
Vì vậy mà khi Lâm Duy đến thăm con trai thì bắt gặp một màn khiến anh sững sờ.
Người con gái tưởng chừng biến mất bao lâu nay lại đang cười đến nhu hoà, cô mặc tạp dề tay chân bận bịu trong bếp nhưng miệng lại không ngừng nói chuyện với con trai anh, thi thoảng còn cười rộ lên vô cùng thoải mái.
Khi cô múc bát canh tới muốn đưa con trai anh ăn thử thì hai người liền chạm mắt với nhau. Vẻ tươi cười lẫn ánh nhìn ấm áp liền biến mất không còn gì, thay vào đó là ánh nhìn lạnh lùng xa cách
- Chào anh
Lâm Duy tiến tới ôm con trai vào lòng rồi chào hỏi cô:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play