Thiệu Cảnh sau đó cũng không dám ra ngoài ngồi nữa liền nhắn tin xin về trước. Cô đương nhiên không dám đem cái má bị đánh đến sưng vù này ra doạ người đâu.
Khẽ liếm bên trong má một chút còn cảm thấy có vị máu...
Một chút nương tay cũng không có luôn🥲
Thiệu Cảnh đem đá chườm lên bên má rồi ngồi trên ban công nghe nhạc, máy nghe nhạc này đã trở nên quá quen thuộc đối với cô. Mà cô cũng chỉ dám nghe một chút rồi lại tắt đi, sợ dùng quá nhiều sẽ hỏng mất. Vật quý giá như thế này thì ngắm thôi cũng đủ khiến cô cảm thấy thoả mãn.
Vậy mà ngồi một lúc lại thực sự ngủ quên mất, một lần ngủ quên này đem đến hậu quả vô cùng tai hại.
Hôm sau Thiệu Cảnh phát sốt, nhưng cô cảm thấy với sức khoẻ của bản thân thì chẳng có gì là đáng ngại hết. Vì thế mà vẫn tiếp tục làm việc như thường lệ. 
Công việc bận rộn cho đến buổi chiều thì xong xuôi, chỉ cần có chữ kí của Lâm Duy là có thể đem chuyển qua cho bên đối tác. Nhưng cô tìm mãi cũng không thấy anh ta đâu, đến khi liên lạc được thì anh ta nói đang đi ăn cơm tối cùng với gia đình Chiêu Dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play