Lúc này Dung Hoan vô cùng xấu hổ. Cô nhanh chóng che lại phong cảnh kiều diễm ở trước ngực bằng áo khoác, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Không….không còn thứ khác nữa rồi nhỉ.”
Theo góc nhìn của Phó Tư Diễn, sắc mặt của cô gái nhỏ đỏ chả khác nào trái hồng, ngay cả cần cổ thiên nga trắng như tuyết cũng nhiễm sắc hồng nhạt. Yết hầu của anh không kìm được chuyển động, anh nhanh chóng rời mắt sang chỗ khác, nhưng mà lồng ngực lại hơi…..nóng.
May mà vào lúc này, giọng nói của Thôi Tinh Dữu đã phá vỡ bầu không khí tế nhị này: “Hoan Hoan, nãy mình mới…..”
Cô ấy nói được một nửa, đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy hai người đang đứng nhìn nhau. Nghe thấy giọng nói của cô ấy, Dung Hoan lập tức lùi về sau một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT