“Thần y Lâm đã nói rồi, các anh không được đi, không ai được phép đi!”, Thái Thương Long trầm giọng nói.

“Long thiên kiêu?”, Bắc Hiên Trường Không hơi biến sắc, khẽ kêu lên: “Anh làm cái gì vậy? Bọn họ vào trong rồi, anh cũng nhân cơ hội mà chuồn đi chứ!”.

“Tôi đã trúng độc của thần y Lâm, trên đời này e là chỉ có anh ta mới có thể giải được độc cho tôi. Tôi đi cũng chỉ có đường chết, nếu tôi để các anh đi, anh ta trút giận lên tôi, giết tôi thì sao? Thế nên các anh không được phép đi! Ngược lại, tôi muốn các anh nhanh chóng vào trong thần miếu giúp đỡ thần y Lâm”, Thái Thương Long quát.

“Anh…”

Mọi người trừng mắt, không còn lời nào để nói.

Có Thái Thương Long ở đây, bọn họ vẫn không thể an toàn thoát thân, chỉ có thể cắn răng xông vào thần miếu Thái Vũ.

Thần miếu cũ nát vô cùng tối tăm.

Tuy thần miếu rộng lớn, nhưng một nửa đã bị sụp đổ.

Sau khi vào trong là có thể nhìn thấy cảnh tượng đổ nát ở khắp nơi.

Cột đổ, tường thủng, vết nứt chằng chịt như mạng nhện.

Ngay cả bức tượng Thái Vũ Chí Tôn khổng lồ ở giữa thần miếu cũng bị tổn hại.

Mọi người ngạc nhiên.

“Thần miếu Thái Vũ… đã xảy ra chuyện gì vậy?”.

Trăm năm trước, thần miếu Thái Vũ vẫn còn rất huy hoàng, danh chấn thiên hạ, người bốn phương nườm nượp đến thăm viếng.

Nhưng bây giờ nó vô cùng đổ nát.

Không ai biết thần miếu Thái Vũ lụi bại như vậy từ lúc nào.

Cũng không ai biết rốt cuộc thần miếu Thái Vũ xảy ra chuyện gì.

Có người nói thần miếu Thái Vũ xuất hiện kẻ phản bội, ý đồ đoạt quyền gây ra nội loạn, mới khiến thần miếu sụp đổ.

Cũng có người nói là kẻ thù tìm đến, tấn công thần miếu Thái Vũ, khiến nó bị diệt.

Lời đồn nào cũng có.

Mọi người cũng không nhớ rốt cuộc Thần Nữ Thái Vũ bắt đầu xuất hiện ở thần miếu Thái Vũ từ lúc nào, bà ta cứ cách mấy năm lại tổ chức một cuộc thí luyện Thái Vũ, lấy chí bảo của thần miếu Thái Vũ ra làm phần thưởng ban phát cho thiên hạ.

Bọn họ không hiểu Thần Nữ có mục đích gì.

Nhưng có lợi ích thì có ai không tham gia chứ?

Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong thần miếu Thái Vũ, thì đầu óc của mọi người đều trở nên hỗn loạn.

Đi mãi đi mãi, ánh mắt ai nấy dần đanh lại.

Chỉ thấy thần y Lâm xông vào trước đó đang đứng trước bức tượng Thái Vũ Chí Tôn khổng lồ kia.

Anh đứng bất động, chăm chú nhìn gì đó.

Một người đang nằm dưới bức tượng.

Đó là một người toàn thân đầy máu nằm im bất động, bên cạnh là một bóng dáng còng lưng.

Chính là ông lão gầy nhỏ kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play