Ninh Truy Thục bị đủ loại rắc rối xoay mòng mòng gần như muốn bùng nổ lập tức.

Đáng lẽ ra chỉ cần lấp liếm cho qua vụ tù nhân vượt ngục mà giờ lại phải gồng mình xử lý cả những thí nghiệm biến dị do người phụ nữ của hắn làm ra.
Mặc dù trải qua hai kiếp, mỗi kiếp lại là một trải nghiệm khác nhau nhưng cho dù tại kiếp nào hắn cũng không thể cũng không nỡ bỏ lại Bạch Tuyết Nhi dù cho có là chuyện cô gây ra kinh hoàng đến mức nào.

Chính là vì hắn nợ cô một mạng rồi cả tình cảm hắn từng dành cho cô cũng là thật, hắn không nỡ nhìn người con gái hắn từng yêu điên cuồng phải chịu khổ.
Nhân quả cả ba kiếp của hắn đều gắn liền với Bạch Tuyết Nhi, hắn muốn cắt đứt tất cả thì cũng phải hoàn trả đủ cái ơn mà kiếp đầu tiên cô ban cho hắn.

Kiếp thứ hai kia hắn đã hy sinh tất cả vì cô vậy thì kiếp này hắn cũng sẽ làm như vậy.
Chỉ để cắt đứt nhân quả với cô ở kiếp này, hắn giúp cô gánh cái hoạ cuối cùng rồi đường ai nấy đi, cô tiếp tục ước mơ quyền lực của mình còn hắn thì sẽ theo đuổi cái hắn muốn.
Ninh Truy Thục nhìn đám người biến dị vô hồn đi về phía trước.

Cơ thể cùng làn da trở nên tái nhợt nhưng đổi lại những thí nghiệm đã tác động lên cơ thể tiến hoá của họ khiến phần người trong họ mất đi nhưng phần con lại tăng mạnh.

Họ có kí ức và suy nghĩ như con người nhưng lại không thể ngăn cản được bản năng trong mình.
Vào kiếp thứ hai, những thí nghiệm này đều là thí nghiệm lỗi, những dị năng giả bị bắt cóc tới đây để kiếm miếng cơm cho chính gia đình mình.

Kết thúc thí nghiệm, họ coi gia đình mình là bữa cơm ngon miệng, họ ngấu nghiến đồng loại của mình trong khi họ còn tỉnh táo.

Họ mạnh mẽ với cơ thể tiến hoá cùng sức mạnh dị năng xong lại hệt như con thú mất kiểm soát.
Họ khó tiêu diệt..chính vì vậy mà hắn phải ngăn họ rời khỏi phòng thí nghiệm bằng bất cứ giá nào.

Đây là sự cố gắng của hắn đối với nòi giống của nhân loại cũng vừa là sự cứu vớt cuối cùng của hắn đối với phần người trong Bạch Tuyết Nhi.

Hắn mong, sau chuyện này thì cô ta sẽ thay đổi..ít nhất là hãy dẹp đi những thí nghiệm điên rồ trên cơ thể người
Ninh Truy Thục chưa bao giờ phủ định sức mạnh của mình, hắn muốn trong một thời gian ngắn có thể xử lý hầu hết những vật thí nghiệm này.
Những tia lửa điện bắt đầu bao quanh hắn, với kinh nghiệm kiếp trước hắn tự tin có thể mau chóng xử lí những kẻ kia.
Biết trước tương lai xảy ra điều gì trên thực tế lại vừa tốt lại vừa xấu...bởi chỉ cần một sự kiện sai sót thì sẽ dẫn tới một chuỗi phản ứng còn được gọi là hiệu ứng cánh bướm.
Chính bởi vì những khác biệt của hắn lúc này và sự xuất hiện bí ẩn của Bạch Duẫn Ngôn mà lúc này từ những thi thể mất đầu của những vật thí nghiệm lại chuyển động.
Trong sự kinh ngạc của Ninh Truy Thục, chúng tự ghép lại đầu của mình về với thân! Đặc biệt là không có bất cứ một vết rách!! Y nguyên như mới!!!
"Con mẹ nó.." Truy Thục lúc này chỉ thiếu điều muốn rớt hàm xuống đất, thế sự xoay vần...điểm yếu kiếp trước và kiếp này hoá ra lại khác nhau!!!
Truy Thục nhăn mày đi tới chuông báo động gần nhất phát cảnh báo cho toàn bộ khu nghiên cứu.
Ninh Truy Thục câu giờ, chờ đợi đội cảnh vệ của khu nghiên cứu tới tiếp ứng.

Điều quan trọng nhất lúc này chính là tìm điểm yếu của những vật thí nghiệm trước mắt.
"Tch.." Kiếp trước hắn đã phải hy sinh cả một đoàn cảnh vệ để tìm ra điểm yếu của chúng.

Bởi vật thí nghiệm vô cùng hung hăng và mạnh mẽ, điều khó chịu của chúng chính ngoài khả năng hồi phục rất nhanh ra thì chúng còn là những bình năng lượng vô hạn.

Lúc đó chia năm xẻ bảy phần cơ thể của vật thí nghiệm chúng đều hồi phục rất nhanh nhưng đến khi cắt bỏ đầu thì chúng như một cỗ máy bị dập công tắc tổng, hoàn toàn tắt ngúm.
Nếu lịch sử lập lại, hắn sợ số lượng người hy sinh sẽ tăng gấp đôi thậm chí gấp ba so với kiếp trước.
[...]
Ninh Truy Thục chật vật với những vật thí nghiệm của khu nghiên cứu thì phía bên Bạch Duẫn Ngôn lại chật vật vì những động vật biến dị như kiến trồi lên từ dưới nước cống.

Duẫn Ngôn thề rằng mấy con ôn xác sống cấp ba kia thực chất chả phải do con người biến dị thành mà là những ôn thần sáu chân nhiễm phóng xạ rồi tự trồi đầu lên từ nơi tởm lợm này!!
Chứ làm quái có thằng cha nào lại yêu ôn thần đó đến mức biến dị cấp ba cũng phải biến dị thành gián!! Còn giống đến 80% khổng lồ và biết bay!
Nếu hắn mà còn sống cho đến khi tận thế qua đi thì hắn chắc chắn sẽ ra ý kiến cho bộ giáo dục về việc sử dụng mấy con xác sống cấp ba kia làm vật mẫu cho cho việc học sinh khám phá kì quan cơ thể côn trùng!!
Tốt thôi, đau khổ của các em chính là niềm vui của bậc cha anh chúng ta!!
"Duẫn Ngôn, mẹ nó cậu còn có thể đứng hình?! Mấy con gián thiếu điều muốn tặng cậu nụ hôn say đắm kìa!"
"Carl! Anh phỉ phui cái mồm của mình của mình cho tôi cái! Chân của anh chỉ còn thiếu nước rụng ra kia kìa!!"
Duẫn Ngôn kinh hãi rùng mình lùi ra phía sau vài bước rồi núp sau bóng lưng chị dâu đang cười hiền hậu kia.
"Hai người..?"
"Chị dâu Hạ Hạ yêu quý, có lẽ vào lúc này đây Dior cũng không thể khiến chị rung động.

Thay vào đó em chỉ chị cách thăng một cấp dị năng có được không?"

"Haha, chú em lại đùa chị.."
"Hai tinh thạch nữa!!"
"Thành giao!"
Cô gái tên Hạ Hạ cười ngọt ngào đá người chồng to con nhưng sợ gián kia của mình qua một bên rồi cô nhanh chóng đeo găng tay, sử dụng uy lực của nóc nhà, một kích tất sát!!!
"Wow!!"
Hai thằng đực rựa đứng sau mắt lấp lánh vô tay nhiệt tình, cấp dưới chỉ có thể đưa tay day trán thở dài.
Sếp Carl của họ không sợ trời, không sợ đất, không sợ chết những lại sợ vợ, sợ gián.

Ông trời đúng không không cho không ai cái gì.

Thế mà, họ ế ông trời mỗi ngày đầy đủ ba lần cung cấp cơm chos cho họ ăn..
______________Hết chương 71____________.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play