Tiếng chuông cửa dai dẳng nhanh chóng kéo Đường Trừng ra khỏi giấc mơ kỳ quái kia.
Đường Trừng ngái ngủ mở mắt ra, nhìn trần nhà trắng tinh, cô vẫn chưa hoàn hồn. Cô vô thức nhớ lại giấc mơ kia, nhưng đáng tiếc, dù cố gắng thế nào đi chăng nữa, cô cũng không thể nhớ rốt cuộc mình có gọi hai tiếng "anh trai" kia hay không, cũng không thể nhìn rõ gương mặt của người con trai trong mơ.
Nhưng dù nhìn không rõ, nụ cười rạng rỡ lại có chút phóng đãng của chàng trai vẫn khắc sâu vào tâm trí cô.
Đường Trừng đưa tay che trán, khóe miệng hơi cong lên.
Thấy tiếng chuông cửa vẫn vang lên, Đường Trừng xốc chăn xuống giường, đi thẳng ra phía cửa.
Mở cửa ra, không phải người đại diện Triệu Tiểu Hàm thì còn ai vào đây nữa?
"Chị Đường Trừng, chị làm em sợ đến chết, em ấn chuông cửa lâu như vậy mà không thấy chị đâu, em còn tưởng chị xảy ra chuyện gì rồi. Không được không được, lát nữa em ghi dấu vân tay lại, như vậy em sẽ không phải bấm chuông cửa mỗi ngày nữa."
Triệu Tiểu Hàm lách qua Đường Trừng để vào nhà, cô đem bữa sáng trong tay đặt ở bàn phòng khách, sau đó mày mò in dấu vân tay.
Cô nàng vừa mày mò vừa giục Đường Trừng nhanh chóng đi rửa mặt, kẻo bữa sáng nguội sẽ không ngon.
Đến khi Đường Trừng tắm rửa xong, Triệu Tiểu Hàm vẫn vừa cầm điện thoại vừa loay hoay cách lấy vân tay.
Đường Trừng uống một cốc nước ấm, cô ngồi xuống bàn ăn, chậm rãi mở túi đồ ăn sáng.
Gần như vừa nhìn thấy bánh rán hành và rau mùi rắc trên đậu phụ, Đường Trừng đã lập tức nhíu mày.
Quay đầu nhìn Triệu Tiểu Hàm đang bận rộn, cô nhanh chóng thu hồi ánh mắt, chậm rãi bắt đầu bữa sáng.
Đến khi Triệu Tiểu Hàm ghi dấu vân tay xong, cô nàng nhanh nhẹn chạy tới bên cạnh Đường Trừng, thấy Đường Trừng đã bắt đầu ăn, cô kéo ghế ngồi xuống, cười nói: "Thế nào? Em mua không sai đúng không, đây là kiểu bữa sáng Trung Quốc mà chị hay ăn đó."
Nghe vậy, Đường Trừng ngẩng đầu nhìn cô, "Chị hay ăn như này sao?"
"Đương nhiên rồi, chị chia sẻ trên Weibo lâu rồi, rất nhiều cư dân mạng đều khen chị có lối sống bình dân đó!"
Nghe vậy, Đường Trừng hơi nhíu mày, "Vậy sao?"
Nhưng linh tính mách bảo rằng cô rất ghét hành lá, rau mùi và rau răm, cực kỳ ghét.
Đường Trừng lẳng lặng ăn bữa sáng, trong lòng thầm nghĩ.
Lúc này, cô đột nhiên nhớ tới ký ức ở núi Võ Công, nhớ tới bữa sáng mà Giang Kỳ làm trước đó hoàn toàn không có hai thứ này.
Nghĩ đến đây, Đường Trừng hơi sửng sốt, có lẽ là sự trùng hợp, hay là...
Đường Trừng chưa kịp nghĩ tiếp, giọng nói của Triệu Tiểu Hàm đã vang lên.
"Đúng rồi, chị Đường Trừng, em quên nói cho chị biết lịch trình hôm nay, chương trình 《 Diễn viên và đạo diễn 》 đã xác định thời gian ghi hình, là hai giờ chiều nay. Chúng ta đã xem qua quá trình ghi hình của bọn họ trước đó. Vì vậy, sau khi buổi chiều kết thúc, với tư cách là người tham gia thi đấu, chị cần bốc thăm bạn diễn của mình, sau đó là bốc thăm chọn kịch bản."
"Gọi là ngẫu nhiên, nhưng chị nên biết rằng những chuyện này thường được sắp xếp trước. Vì vậy, bạn diễn của chúng ta đã được xác định, đó là Diệp Thác, tiểu lưu lượng đến từ một nhóm nhạc nam. Kịch bản chị cần diễn là vụ án đầu tiên trong bộ web drama về tâm lý tội phạm bùng nổ cách đây không lâu - 《 Vị thần tội lỗi 》 - Vụ án 《 Sắc đẹp gây họa 》"
Nghe đến đây, Đường Trừng đang ăn hơi khựng lại một chút.
Thấy cô có chút nghi hoặc, Triệu Tiểu Hàm vỗ vỗ đầu, "Ôi xem đầu óc của em này, chị Đường Trừng bị mất trí nhớ, căn bản không hề nhớ gì về bộ phim này. Không sao, còn năm tiếng nữa mới ghi hình, chị xem phim trước đi, em sẽ tìm kiếm một số bình luận phân tích, chị có thể nhìn xem."
"Chị Đường Trừng yên tâm, có Triệu Tiểu Hàm ở đây, em nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa cho chị."
Cô gái tóc đuôi ngựa vỗ ngực mình.
Đường Trừng buồn cười nhìn cô.
Triệu Tiểu Hàm nhìn cô cười thì trái tim rung rinh xao động. Rõ ràng cô không trang điểm, nhưng vẫn xinh đẹp như tranh cuộn.
Bảo sao lượng fan của Tề Chanh CP trên Weibo dạo này tăng lên không ít.
Nghĩ đến đây, Triệu Tiểu Hàm đột nhiên nhảy dựng lên, "Quên không nói với chị, tập đầu tiên của 《 Bước đến bên nhau 》 đã phát sóng rồi, chị có muốn đọc bình luận không? Nhờ có Giang đỉnh lưu mà chị gần đây đã nổi tiếng hơn, người hâm mộ của chị cũng tăng lên rất nhiều..."
Vẻ mặt Triệu Tiểu Hàm hưng phấn.
Cô cảm thấy mình và chị Đường Trừng thật sự trúng lớn, quan trọng nhất là Giang đỉnh lưu Giang Kỳ rất phối hợp, tổ tiết mục cũng không cắt xén phân cảnh nào.
Chị Đường Trừng và Giang Kỳ sau khi ghép thành cặp đôi trong chương trình 《 Bước đến bên nhau 》, cùng với nhạc nền hỗ trợ, cảm giác như hai người đang yêu nhau thật vậy.
Trong khi Triệu Tiểu Hàm nói chuyện, Đường Trừng đã mở Weibo, đúng như dự đoán, Hot search của cô và Giang Kỳ đã sớm đứng ở đầu bảng.
—— A a a, tôi tưởng lần đầu bốc thăm chọn bạn cặp, Tề Chanh CP đã đủ xứng đôi rồi, ai ngờ sau đó còn có thêm mấy cái bùng binh nữa. Lại còn có tin nhắn thổ lộ, cuộc chiến này cũng quá khốc liệt rồi.
—— Hahaha, Đường Trừng thật thú vị, Thịnh Dặc cho cô cái bắp ngô, cô liền bẻ một nửa đưa cho Giang Kỳ. Cái này gọi là gì, Tề Chanh CP cùng hướng về nhau hả, ôi tình yêu.
—— Bầu không khí lúc hai người cùng nhau rửa bát cũng rất tốt, hahaha, tôi có thể nói là tôi thích cặp Mạc tổng x Triệu Sanh Sanh không?
—— Ánh trăng đêm nay đến thật đúng lúc, tôi phải thừa nhận rằng Đường Tiên Nhi này giỏi thật, câu dẫn rất giỏi. Người dịu dàng, xinh đẹp, cuốn hút như này, có khi nào sau chương trình cô này sẽ câu được Giang Kỳ không?
—— Ha, lầu trên đánh rắm đấy à? Chồng tôi mà thích Đường Tiên Nhi ư? Là lầu trên chưa tỉnh ngủ hay tôi chưa tỉnh ngủ thế?
—— Ọe ọe ọe, nhìn mấy bình luận này xem, bảo Đường Tiên Nhi không mua thủy quân tôi cũng không tin. Tôi thề là cái công ty Tinh Duệ rác rưởi chỉ nhân cơ hội cọ nhiệt, sai thì cả nhà tôi đi đời luôn? Tôi phát ngấy với việc này rồi đấy!
...
Có bình luận tốt và xấu, nhưng hầu hết đều là tốt, bình luận dưới trang Weibo của cô đã được cải thiện rất nhiều.
Đúng lúc này, cô phát hiện dưới Weibo của mình xuất hiện một bình luận khác.
—— Không không. Đường Tiên Nhi đây là hút máu thành nghiện à? Có phải tiểu tiên nữ nhà tôi đi chỗ nào cô liền bám theo chỗ đó à? Lục Kiều Thanh đã tham gia ghi hình cho 《 Diễn viên và đạo diễn 》 từ tập đầu tiên rồi, cô yên ổn ghi hình cho 《 Bước đến bên nhau 》 thôi được không? Tiểu tiên nữ Kiều Kiều của tôi đã tạo nghiệp chướng gì ở kiếp trước mà phải gặp cái loại chuyên đi cọ nhiệt như thế này vậy!
Có lẽ thấy Đường Trừng nhìn chằm chằm bình luận này quá lâu, Triệu Tiểu Hàm vội vàng vươn tay lấy điện thoại của cô, "Chị à, chị đừng đọc bình luận này, chị chỉ quay một tập thôi, không ảnh hưởng đến người khác đâu. Bình luận này cũng thật là, Lục Kiều Thanh là sao nữ có tiếng tăm trong giới, rất nhiều người đã từng cọ nhiệt với cô ta, không biết vì sao mà fan cô này chỉ thích lôi chị ra mắng."
Nghe vậy, Đường Trừng chớp chớp mắt, "Có lẽ là vì..."
Triệu Tiểu Hàm: "?"
Đường Trừng: "Chị quá xinh đẹp?"
Đường Trừng coi đó là điều hiển nhiên.
Triệu Tiểu Hàm: "..."
- --
Gần như cùng lúc đó, các khách mời tham gia 《 Diễn viên và đạo diễn 》 cũng đã biết người tham gia ghi hình chiều nay là Đường Trừng, diễn viên tuyến 18 mới lên Hot search gần đây.
Khi biết tin, mỗi vị khách mời đều có phản ứng khác nhau.
Những người khác đều không sao, chỉ có Diệp Thác sau khi biết rằng mình sẽ hợp tác với Đường Trừng để diễn một đoạn ngắn thì sắc mặt có chút thay đổi.
Đó là một sự thay đổi tốt.
"Tôi nhớ là danh tiếng của Đường Trừng trong giới không tốt lắm. Nổi tiếng nhưng thanh danh xấu, đến đây không phải là để tìm túi máu miễn phí đấy chứ?"
Người đại diện của Diệp Thác cười tủm tỉm nhìn nghệ sĩ của mình, "Có lẽ lần này chúng ta có thể lợi dụng Đường Trừng để tẩy trắng cho kỹ năng diễn xuất của mình, Diệp Thác, cậu thấy sao?"
Người đàn ông chỉ cười không nói gì, vào lúc này, điện thoại đặt trên bàn cà phê trước mặt đột nhiên rung lên.
Nụ cười trên mặt Diệp Thác vẫn giữ nguyên, vừa mở điện thoại nhìn nội dung trong máy, ánh mắt anh ta bỗng chốc trở nên lạnh lùng.
Thấy vẻ mặt của anh ta có gì đó không ổn, người đại diện ở một bên vội vàng lấy điện thoại xem.
Sau khi đọc kỹ, người đại diện lập tức nhìn Diệp Thác bên cạnh, vẻ mặt hận không thể rèn sắt thành thép, "Làm sao đây? Tôi đã nói với cậu rồi. Tên Tô Hải kia chơi bời không kiêng nể gì, sớm muộn gì cũng bị lật tẩy. Tôi đã bảo cậu tránh xa tên đó ra để khỏi bị kéo xuống nước, giờ thì sao? Có phải tôi nói đúng rồi hay không?"
"Phải làm sao bây giờ?"
Diệp Thác vò vò tóc.
"Trên tay anh ta có ảnh chụp của cậu, còn có thể làm gì được nữa? Bây giờ chỉ có thể làm theo lời anh ta, cho Đường Trừng một chút bài học nhỏ."
"Nhưng Giang Kỳ..."
"Cô ta đang xào CP cùng với Giang Kỳ, không phải yêu đương với Giang Kỳ. Chẳng qua chỉ là diễn viên tuyến 18, dạy cho cô ta một bài học thì có sao? Còn bên Túc Hải, cậu nên mua lại những bức ảnh càng sớm càng tốt, nếu không cậu sẽ bị anh ta đe dọa mọi lúc. Tôi đã sắp xếp quan hệ công chúng cho cậu rồi, cho dù không mua được cũng sẽ để cho người hâm mộ nghe ngóng được tin tức, tất cả đều đã chuẩn bị xong."
Người đại diện thở dài, lấy điện thoại ra và bắt đầu sắp xếp mọi thứ.
Lúc này, ở một nơi khác, trong phòng hóa trang của tiểu hoa đán Lục Kiều Thanh, người phụ nữ vừa tô son vừa thản nhiên hỏi: "Cô có chắc là Giang Kỳ sẽ đến không?"
"Chắc chắn, nghe nói bọn họ cũng là vì đạo diễn Chương nên mới tới đây, đạo diễn Chương vẫn luôn muốn cùng Giang Kỳ hợp tác, có lẽ lần này hai người họ gặp nhau để xác nhận điều đó."
"Là bộ phim 《 Lãnh diện hỏa 》?"
"Chắc vậy."
Nghe vậy, Lục Kiều Thanh mím môi dưới, "Chị Tần, để người bên dưới tung dưa ra đi, chỉ cần nói đạo diễn Chương muốn tôi và Giang Kỳ đóng vai chính trong 《 Lãnh diện hỏa 》, làm cho nó càng nổi càng tốt."
"Hiểu rồi. Đúng rồi, chị nghe nói Đường Trừng sẽ tham gia một tập của 《 Diễn viên và đạo diễn 》..."
Đại diện Tần nghĩ nghĩ, sau đó nói thêm một câu.
Nghe được lời này, Lục Kiều Thanh quay đầu nhìn cô cười một cái, "Thì làm sao? Em còn có thể sợ cô ta sao?"
"Em nên biết rằng công ty Tinh Duệ kia, tám, chín phần lại lên bài PR..."
"Không cần để ý, chỉ là một vai hề nhảy nhót mà thôi."
"Còn nữa, Lương tổng kêu em trở về biệt thự ở ngoại thành tối nay." Chị Tần nói thêm.
Sự ghê tởm trong mắt Lục Kiều Thanh lướt qua, "Em biết rồi."
Người phụ nữ tùy ý ném cây son vào hộp trang điểm, nhìn chằm chằm logo trên cây son, cô ta trầm mặc khoảng một phút rồi đột nhiên nói: "Em nhớ Đường Trừng có điểm giống em, chị thấy nếu cô ta bất ngờ bị Lương tổng nhìn thấy..."
Chị Tần ở một bên ngay lập tức ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy ánh mắt không thể tin được của người đại diện trong gương, Lục Kiều Thanh cũng cảm thấy mình điên rồi.
Dù Lương Trưng là một kim chủ tốt nhưng không phải chỉ cần tìm người thay thế cho ông ta là được hay sao?
Rốt cuộc cô lấy đâu ra nhiều oán hận như vậy, nếu đối phương thật sự thích Đường Trừng, e rằng cô ta sẽ tức xanh cả ruột mất.
- --
Đường Trừng còn chưa đến, đám người kia đã cùng nhau ủ mưu tính kế cô. Một giờ chiều, cô đến địa điểm ghi hình của 《 Diễn viên và đạo diễn 》 đúng giờ.
Chỉ là lúc này, nhân viên công tác còn chưa đến làm.
Đường Trừng cũng không nhàn rỗi, cô cùng Triệu Tiểu Hàm chạy đến mấy phòng hóa trang, lấy bánh quy tự mình nướng ra làm quà tặng.
Những người khác đều không sao, nhưng đến khi đưa bánh đến phòng của Lục Kiều Thanh, trợ lý đang thu dọn đồ đạc thấy Triệu Tiểu Hàm đưa bánh quy thì lập tức nhíu mày, "Đây là cái gì? Bánh quy? Cô không biết chị Kiều Thanh đang giảm cân à? Còn nữa, ai biết các cô dùng nguyên liệu gì, có ăn được hay không? Nhỡ là đồ ăn hỏng..."
"Mạn Mạn!"
Trợ lý vừa dứt lời, Lục Kiều Thanh lập tức nghiêm mặt ngăn lại.
Lục Kiều Thanh: "Em không biết lễ phép là gì sao?"
Trợ lý nhỏ Lâm Mạn càu nhàu: "Em nói sai chỗ nào..."
Lục Kiều Thanh trừng mắt nhìn cô ta một cái, sau đó quay sang nhìn Đường Trừng, cười xin lỗi: "Thật xin lỗi, là trợ lý của tôi quá đáng, mong cô không để ý. Bánh quy này tôi nhận, hy vọng buổi ghi hình của cô thuận lợi."
"Cảm ơn."
Đường Trừng nhẹ nhàng cười rồi xoay người cùng Triệu Tiểu Hàm đi ra ngoài.
Chờ đến khi họ đã đi xa, Triệu Tiểu Hàm cuối cùng không thể không phàn nàn: "Người này bị làm sao vậy? Tặng quà thôi mà thái độ thù địch vậy trời? Đây là kiểu trợ lý gì vậy, cầm lông gà mà tưởng lệnh tiễn không bằng*. Nhưng Lục Kiều Thanh không hổ là tiểu tiên nữ xinh đẹp tốt bụng, lại còn lịch sự nữa, chị Đường Trừng có thấy vậy không?"
* Cầm lông gà làm lệnh tiễn: người lợi dụng quyền uy để sai khiến, hoặc chuyện bé xé ra to.
Đối với Lục Kiều Thanh, cô chỉ có thể nói rằng, diễn viên quả nhiên là diễn viên.
Ở bên kia, thấy Đường Trừng và người đại diện rời đi, Lục Kiều Thanh nhìn trợ lý còn đang cầm túi bánh quy, "Còn cầm làm gì? Thứ rác rưởi này không phải nên lập tức vứt vào thùng rác sao?"
Khi Đường Trừng và Triệu Tiểu Hàm đem bánh quy đưa cho Diệp Thác, anh ta ngay lập tức chạy tới chỗ họ.
"Chị là Đường Trừng phải không? Chắc chị đã biết sự sắp xếp của tổ tiết mục rồi, em và chị sẽ cùng diễn với nhau. Chị không biết đâu, kỹ thuật diễn của em không tốt lắm, hy vọng chị Đường Trừng đến lúc đó có thể chiếu cố em một chút."
Đường Trừng mỉm cười: "Cùng chiếu cố lẫn nhau nhé."
Nhìn khuôn mặt trắng nõn cùng đôi mắt đào hoa xinh đẹp của cô, ánh mắt Diệp Thác khẽ lóe lên, "À đúng rồi, chị đọc qua kịch bản chưa? Hình như chúng ta có một cảnh hôn nhau. Ý em là, dù đây chỉ là gameshow, nhưng vì tính hiệu quả của chương trình, em nghĩ tốt nhất chúng ta nên diễn thật, dù sao chúng ta cũng đều là diễn viên, không biết chị Đường Trừng có thấy phiền không?"
Vừa nói dứt câu.
"Chỉ là gameshow cho diễn viên thôi, không ngờ còn phải chơi lớn như vậy."
Một giọng nói vô tình vang lên phía sau hai người.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đường Trừng lập tức quay đầu lại, Giang Kỳ không biết đã đứng sau lưng họ từ khi nào.
Giang Kỳ: "Chị có thấy đúng không?"
Sắc mặt người đàn ông bình tĩnh mà lãnh đạm, ánh mắt nhàn nhạt rơi trên người Đường Trừng, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Chị Đường Trừng."
Triệu Tiểu Hàm: "..."
Đường Trừng: "..."
Trình Cao Dương: "......"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT