Neo bẻ bẻ cổ, phát ra một vài giòn vang, nói:

"Nhưng sau lần này, bá quyền của Trật Tự, có thể sẽ được củng cố lại một lần

nữa, trừ phi..."

Neo dừng một chút,

"Chư thần thật sự sẽ thức tỉnh."

"Đội trưởng, ngài hi vọng chư thần sẽ thức tỉnh sao?"

"Thần có tỉnh hay không tỉnh thì cũng không phải việc mà chúng ta có thể dự

đoán, cũng không phải là việc chúng ta có khả năng can thiệp đến, rất nhiều

người sẽ hi vọng thần có thể tỉnh lại, bởi vì bọn họ hy vọng thần của mình có

thể dẫn dắt bọn họ trỗi dậy.

Nhưng trong kỷ nguyên này, chư thần không xuất hiện, Thần Giáo của chúng ta

lấy danh nghĩa của Trật Tự, để giáo hội không còn có thể can thiệp đến việc

trong thế tục như xưa, lúc này mới khiến cho thế giới bây giờ, xuất hiện những

đồ vật mà trong những kỷ nguyên trước chưa từng được ghi chép lại.

Có đôi khi ta cũng sẽ nghĩ, nếu như thế giới này không có thần, cho tới bây giờ

chưa từng có sự hiện hữu của thần, thế giới này có trở nên tốt đẹp hơn hay

không?"

"Đội trưởng, trước mặt tôi ngài cũng không che giấu sao?"

"Ha ha... Đây là bởi vì ta tín nhiệm cậu nha, mà lại ta biết, cậu sẽ không phụ

lòng tín nhiệm của ta dành cho cậu."

"Thế này cũng không công bằng."

"Công bằng à, đi, ta mời cậu đi uống rượu."

Karen lúc này mới phát hiện, xe hộ tống đã lái vào bãi đỗ xe của một khách sạn.

"Đeo mặt nạ lên, xuống xe."

Karen triệu hồi ra mặt nạ màu bạc trên mặt rồi đi theo Neo xuống xe, nhưng

Neo cũng không đi về phía cửa chính của quán rượu, mà là rẽ vào một góc, ở

đầu ngã rẽ có một đám giống như là bang hội đang nhìn chằm chằm.

Nhưng Neo không để ý đến bọn hắn, sau khi đi ngang qua phía bên cạnh thì

trực tiếp đi vào bức tường phía trước, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

A...

Karen cũng đi đến trước, đụng vào vách tường, sau đó phát hiện mình đi vào

một quán rượu rất lớn, bên trong rất náo nhiệt, rất nhiều người.

"Thế nào, cậu chưa từng tới chợ đen sao?" Neo hỏi.

"Lần đầu tiên tới."

"Vậy bên cạnh cậu có người thật sự để cậu tin cậy."

"Đúng thế."

"Nơi này là quầy rượu, nơi này là sàn nhảy, tầng này đều là mấy chỗ để vui chơi

giải trí, tầng dưới là khu vực chợ đen thật sự, giống như là một khu thương mại,

nhưng ở nơi này cần tuân theo quy tắc, không được sử dụng bạo lực không

được sử dụng quyền lực, ùm, còn có thể tiến hành giao dịch ủy thác nhiệm vụ.

Tóm lại, quy định trong chợ đen giống như của một bang hội, mục đích của nó

là phục vụ thật tốt cho mỗi khách hàng, cung cấp môi trường giao dịch thuận lợi

nhất, nó mới có thể kiếm được tiền từ trong việc cung cấp dịch vụ.

Ở trên tầng có một ngân hàng giáo hội, có thể đổi phiếu điểm của các giáo hội,

còn có thể tiến hành một ít giao dịch tài chính."

"Giao dịch tài chính?"

"Giao hàng có kỳ hạn, bình thường là vật liệu thuật pháp, mặt khác, cậu có thể

chơi cổ phiếu?"

"Cổ phiếu?"

"Đúng, giống như tiền tệ trong thế tục vậy, cậu có thể đầu tư vào nó."

"Cái này cũng có thể..."

"Phiếu điểm có giá trị đáng tin cậy hơn Rael nhiều, có câu nói nói thế này, chỉ

khi tiền bị để chung một chỗ với phiếu điểm thì mới không phải vạn năng."

"Thực sự là... Để cho người ta không thể tượng tưởng được."

"Quen là ổn thôi." Neo dẫn theo Karen đi vào trước quầy bar, "Cậu có muốn

uống chút gì không?"

"Đội trưởng ngài cứ chọn giúp tôi đi."

"Không cần mất tự nhiên như thế đâu." Neo nói với người phục vụ, "Hai ly

rượu máu Dirner, một ly nặng, một ly nhẹ." Neo lấy ra một tờ phiếu điểm mệnh

giá 100, đưa qua.

Karen lưu ý đến, người phục vụ cũng không có thối tiền lại.

Cho nên, một tháng trợ cấp của một tên thần bộc cũng chỉ đủ để uống hai chén.

Trách không được Dincom và Pieck lại uống nước ngọt.

Hai ly rượu máu được đẩy ra, một chén nhan sắc rất nặng, Neo cầm lên, một ly

còn lại thì màu nhạt hơn rất nhiều, Karen cầm lên.

Nhấp một miếng, không có mùi tanh của máu và vị cay của rượu như trong dự

đoán, vừa vặn lại tương phản, rất tươi mát và dịu nhẹ, sau khi nuốt xuống

miệng, rõ ràng cảm thấy đầu có chút choáng váng, là loại kia vừa hơi say rượu,

lại để người ta không cảm thấy khó chịu, ngược lại còn cảm thấy vui vẻ.

"Dễ uống không?" Neo hỏi.

"Ừm, dễ uống."

"Vậy cứ nhớ kỹ tên của nó, lần sau lúc đến đây cùng đội trưởng của mình, thì

cứ gọi một ly này cho đội trưởng."

"A, tốt."

"Dẫn cậu đi dạo chơi một chút, đi tới chợ đen không?"

Karen lắc đầu, nói: "Tôi tạm thời cũng không có gì cần mua vào lúc này."

Ở trong nhà, phụ trách liệt kê danh sách là mèo và chó; phụ trách đến chợ đen

mua đồ là Alfred.

Trong lòng Karen ngoại trừ việc đang muốn dùng phiếu điểm để mua một chút

nguyên liệu nấu ăn ra thì anh cũng hoàn toàn không cần lo lắng đến những vật

liệu cơ bản kia, mình chỉ cần phụ trách kiếm phiếu điểm rồi đem về cho Alfred

cất giữ là được.

"Vậy thì đi lên ngân hàng tầng trên ngồi xem một chút, bình thường thì ta đều

thích uống say ở đây trước rồi lên phía trên ngồi một chút, ở trên yên tĩnh hơn."

"Được rồi, đội trưởng."

Karen đáp ứng lời đề nghị này, đồng thời anh còn cảm thấy ý định lúc đầu của

đội trưởng là muốn đi lên trên.

"A, suýt nữa quên mất, nơi này có một ít loại hình phục vụ khác nữa, ví như,

cửa hàng điểm tâm, thường xuyên sẽ có thần quan giáo hội ở chỗ này cung cấp

dịch vụ, nam nữ đều có, nhưng giao dịch bằng phiếu điểm.

Nếu như cậu không thích nhân loại thì ở nơi này còn có một số giống loài kỳ lạ

khác, ví như yêu thú chẳng hạn."

"Tôi không có hứng thú."

"Ừm, tốt, ta có nghe Fanny và Peia phàn nàn qua rồi, bọn họ cởi hết nằm ở

trước mặt cậu thì cậu cũng không động lòng."

"Ngay cả việc này mà bọn họ cũng đi nói với ngài à?"

"Không có, ta đoán thôi, xem ra ta đoán đúng, lần sau gặp mặt phải ráng trêu

chọc bọn họ một chút, nhìn xem bọn họ còn tự tin về thân hình của mình đến

thế không."

"..." Karen

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play