[ Bối cảnh chính]
Từ thuở xa xưa, khi mà lục địa vẫn chưa tồn tại linh khí, nhân tộc cùng yêu thú vốn chỉ là những sinh linh bé nhỏ. Vì lãnh thổ và thức ăn, cả hai không ngừng đấu đá để tranh giành.
Cuộc sống con người cùng linh thú luôn luôn tôn sùng thứ được gọi là sức mạnh.
Kẻ mạnh nắm quyền tất cả, kẻ yếu chỉ có thể phó mặc và làm mọi điều theo mong muốn của kẻ mạnh hòng cầu nương nhờ cùng bảo vệ.
Yêu thú dựa vào bản thể to lớn, sức mạnh trời cho mà ngang nhiên lấn át nhân tộc.
Nhân tộc vốn cơ thể nhỏ bé lại yếu ớt đành phải phó mặc cho yêu thú lộng hành, về sau nhân loại đã phát triển các loại vũ trang cùng vũ khí chống trả lại yêu thú.
Trăm năm qua, vạn vật vẫn như thế phát triển. Vốn là cứ thế nhưng bỗng 1 đêm trăng tròn nọ, từ hư không xuất hiện những tiên thạch đầy đủ các màu sắc sặc sỡ, bay với vận tốc mắt thường không thể theo kịp đáp xuống mọi nơi trên lục địa.
Việc này đã gây ra những vụ nổ rất lớn phát tán thứ năng lượng kì lạ mà ngày nay ta gọi nó là linh khí.
Những tiên thạch chứa các tia linh khí đầy đủ màu sắc và khí chất khác nhau, sau một đêm liền hòa hợp vào không khí.
Yêu thú là loài phát hiện ra linh khí đầu tiên, chúng dựa vào bản năng nhận biết tự tìm cách hấp thụ nguồn kinh khí dồi dào, phát triển các cách tu hành khác nhau.
Tu càng lâu, cảnh giới càng cao, đến Nguyên Anh kỳ chúng bắt đầu hóa hình thành người, về sau được gọi là Thú Nhân.
Nhân tộc vài năm sau mới phát hiện ra sự có mặt của linh khí và tác dụng kì lạ của nó.
Họ tụ họp, tìm hiểu và tu hành, về sau sáng tạo ra thứ được gọi là công pháp, từ từ ngộ ra rồi truyền thừa, lan truyền mãi về sau.
Qua thêm vài chục năm, hư không xuất hiện những tiên thạch khác rơi xuống. Lần này chúng mang trên mình hình thù kỳ lạ được bọc bằng một mảng đen thần bí.
Nơi chúng đi qua, sinh linh vạn vật dần mất đi sự sống, chúng héo dần héo mòn mà không có chút dấu hiệu dừng lại.
Năm năm kế tiếp, những tiên thạch đen bắt đầu xuất hiện các vết nứt, bên trong đi ra những sinh vật hình thù khác nhau và vô cũng xấu xí, kì dị.
Chúng mang trên mình một mảng đen thần bí, hình dáng lại không thể một chút khiến người khác ưa thích.
Chúng vừa chui ra đã như nhận lệnh được cài sẵn, nhìn trời còn chưa đủ 5 ngày liền lên nhân gian náo loạn, đi đến đâu liền giết đến đó khiến cả yêu lẫn nhân tộc đều sợ hãi không thôi.
Yêu tộc cùng nhân tộc tạm ngừng tranh đấu, đồng lòng hợp sức diệt trừ loài sinh vật lạ.
Theo sử sách ghi lại, trận chiến đó được kéo dài tận năm năm vẫn chưa có dấu hiệu ngưng chiến.
Yêu tộc cùng nhân tộc ra sức đánh đuổi ma vật, từng người, từng yêu lần lượt ngã xuống, có kẻ vì oán hận mà hồn phách trở thành lệ quỷ, tự tu hành và được gọi là quỷ tu.
Nhân gian lúc bấy giờ như địa ngục, nơi nơi điều xuất hiện quỷ tu xâm chiếm, oán khí không ngừng được tích tụ, quỷ tu dùng nó để tu hành, cùng nhân tộc và yêu tộc ra sức diệt trừ ma vật.
Tam tộc cứ thế ra đời, một lòng cùng nhau diệt trừ ma vật. Ma vật phải chạy đến vùng đất phía Bắc, nơi lạnh đến thấu xương, ngay cả vị đại năng Luyện Hư cũng không có cách nào chịu được mà sinh sống.
Vào năm thứ 12 chiến tranh chống ma vật cứ thế ngừng chiến, ma khí thoát ly từ ma vật dần xâm nhập vào thân thể yêu lẫn nhân tộc, chúng khơi dậy lòng tham lam, đố kỵ của vạn vật.
Những kẻ đạo tâm yếu liền bị chúng điều khiển thông qua ma tính, chiến tranh lần nữa nổ ra, nhân tộc bị nhiễm ma khí được gọi là ma tu, còn yêu tộc được gọi là yêu tu.
Năm thứ 13, cuộc chiến kết thúc nhờ nhóm nhân - yêu ra sức dẫn đầu lập lên trận pháp hiến tế, hiến cả thân xác lẫn hồn phách cùng tu vi có được chỉ cầu mong ma khí có thể biến mất hoàn toàn.
Trận chiến thứ 2, năm ba theo sách cổ có ghi chép được, 5 vị nhân tộc cùng 3 vị yêu tộc đã không tiếc thân mình hy sinh.
Dù đáng tiếc ma tính vẫn không được diệt trừ triệt để nhưng còn sót lại chỉ vỏn vẹn ba thành.
Số yêu tu cùng ma tu sau cùng vẫn giữ được lí trí cùng nhân - yêu - quỷ lập ra khế ước được đặt tên là Định Tam khế ( hiệp định - tam tộc - khế ước) và cùng nhau chia mảnh lục địa làm ba phần sinh sống.
Vùng phía Nam lục giới được chia cho yêu tộc, là vùng đất màu mỡ, thuận lợi cho trồng chọt. Chiếm diện tích một phần bảy diện tích lục giới, nắng và mưa luân phiên không ngừng nghỉ.
Vì ma tu và quỷ tu gần như cùng một hệ thống tu hành nên cả hai liền xác nhập thành một tộc, giành lấy vùng đất phía Bắc lục giới sinh sống cùng ma vật.
Chiếm hai phần bảy diện tích lục giới, nơi đây chỉ có duy nhất một mùa, thời tiếc quanh năm lạnh lẽo.
Vùng trung tâm lục giới, chiếm diện tịch bốn phần bảy diện tích lục giới, nơi đây nằm giáp ranh cả yêu giới lẫn ma giới được đề tên là Trung Giới.
Vì trước có nhiều chiến công nên được chọn làm người dẫn dắt Định Tam Khế. Hằng năm phải tu sửa các pháp trận hiến tế trước tránh ma khí lần nữa thoát ra.
Vài năm sau tại Trung Giới mọc sừng sững bốn võ đường được chia theo các hướng khác nhau, lần lượt là:
-Vạn Chiến Môn, vị trị gần giáp ranh địa phận phía Bắc lục giới, nơi nhận được sự cai trị của Ma Tu - Quỷ Tu - Ma Vật. Sau này được chúng đệ tử phát triển mạnh thành môn phái đứng đầu Lục giới.
- Phong Sư Môn, nằm gần trung tâm Trung Giới, chuyên về luyện khí, luyện pháp bảo và hiểu biết khá nhiều về trận pháp.
- Đan Sư Môn, nằm gần phía nam, chuyên về thảo dược, độc dược, luyện đan và chuẩn bệnh.
- Chú Thuật Sư, nằm gần sát ranh giới vùng phía Nam yêu giới, chuyên về triệu hồi thần thú qua các bức vẽ, luyện phù ( ngũ hành ).
Về phần yêu giới vì chiếc ghế yêu đế mà nổ ra các cuộc nội chiến, yêu tộc vì cuộc chiến tranh 300 năm trước nên chạy qua nhân tu - ma tu tránh nạn, có người bị bắt bán làm nam sủng, lô đỉnh và nô tịch, có người dốc tiền túi để nương nhờ môn phái.
Lúc đầu vì khác tộc nên thường bị nhân tu- ma tu ghét bỏ, tra tấn. Khoảng sau trăm năm mới có được sự công nhận từ hai tộc.
Năm năm nữa yêu đế cướp ngôi trước bị sát hại, yêu đế mới vì thấy tình hình yêu tu hỗn loạn nên lập Tứ đại yêu vương trấn giữ 4 vùng Đông - Tây - Nam - Bắc và chia lợi lộc bên nhân - ma tu để được khế ước xác nhập cho yêu tu có đất sống tại hai vùng đất còn lại.
Khi yêu giới chấm dứt giành đế vương cũng là lúc Ma tu bùng nổ chiến tranh tam giới.
Sự tranh chấp cùng các trận chiến tranh chia bè phái bên Ma tu làm cho ma tôn càng mệt mỏi. Mảnh đất lại quá đỗi cằn cỗi do thiếu ma khí để tu hành.
Nỗi bực dọc dần ăn sâu vào tham vọng mạnh mẽ của chủ thượng ma tu, hắn phát động chiến tranh, phát tán dịch bệnh lên 2 vùng đất còn lại.
Nhân gian loạn lạc, ma tu số ít dùng máu của phàm nhân tu luyện dần mất đi lí trí, đã giết cả thân nhân cha mẹ mình.
Yêu giới cùng nhân tộc lần nữa bắt tay chiến đấu, lại lần nữa lập lên khế ước xác nhập mới với 3 tộc Yêu - Nhân - Ma.
Yêu tu có thể đến nhân giới làm đồ đệ hay sinh sống đổi lại hằng năm phải dâng cho nhân tộc các loại thảo dược quý hiếm và không nhúng tay vào việc săn giết các yêu thú cấp thấp khác.
Ma tu thì dùng linh thạch, nơi đây ngoài thiếu ma khí tu hành thì có thể coi như có mỏ linh thạch nhiều nhất tam giới, hằng năm đều phải dâng lên trăm vạn linh thạch.
_______________
Giữa lịch sử tam giới đầy biến động ấy, Từ Mộng Ảnh chẳng qua cũng chỉ là 1 con linh thú nhỏ bé bị người ta săn lùng.
Chạy mãi chạy mãi, rồi cuối cùng bặt vô âm tín. Cho đến mãi 1 ngày đó..........
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT