Ông lão tay cầm la bàn bàn cổ cúi đầu nhìn chằm chằm vào mọi thứ trên la bàn, hai tay và mắt đồng thời giật giật kịch liệt: "Không thể nào, không thể nào!”

“Bảo lão ông mau nhìn xem, trên la bàn vậy mà xuất hiện thêm bảy điểm đen nữa!”

"Mặc dù có chút mờ mịt, nhưng đây chắc chăn là dấu tích của thể Hỗn Độn!!! Không lẽ ngoại trừ Sở Y Thủy, thế giới Bản Nguyên này còn có bảy thể Hỗn Độn khác?”

“Cái gì?”

Bảo Kiếm Phong cũng choáng váng!

Ông ta một phát giật lấy la bàn nhìn xem, đôi mắt già cỗi nheo lại: “Làm sao có thểi”

Quả nhiên, có bảy chấm đen đang chớp tắt trên mép la bàn.

Mọi người bên dưới cũng bối rối, thế giới Bản Nguyên còn có bảy thể Hỗn Độn khác?

Cũng quá vô lý rồi đi!

Trong một vạn người cũng không có lấy một thể Hỗn Độn, thậm chí vài kỷ nguyên cũng chưa chắc có thể xuất hiện một người!

Nhà họ Sở sinh ra một thể Hỗn Độn đã chẳng khác gì phần mộ tổ tiên bay ra khói xanh rồi!

Lục Thiêu cười nhạt: “Bảo lão, phỏng chừng la bàn này có vấn đề rồi”.

"Kể từ khi thế giới Bản Nguyên ra đời, thế giới này có hay không bảy thể Hỗn Độn vẫn còn là một dấu hỏi đó!”

“Bảy thể Hỗn Độn xuất hiện cùng một lúc? Có nằm mơ cũng không dám mơ mộng như vậy đâu!”

Bảo Kiếm Phong lấy lại bình tĩnh, cười ngờ nghệch: “Nói cũng đúng!” “Bảy thể Hỗn Độn? Đang đùa cái gì vậy?”

Vừa nói ông ta vừa lắc đầu.

“Thế nhưng...”

Ông ta lai nheo mắt, nhìn chăm chú la bàn: “Để đề phòng, Lục Thiêu, con vẫn là tới đó thăm dò đi!”

Nói đoạn lại nhìn hướng vài vị lão tổ nhà họ Sở, chỉ về một hướng hỏi: “Bên kia là nơi nào?"

Lão tổ nhà họ Sở không dám lơ là, vội vàng giải thích: “72 đảo Thiên Giai nằm ở 72 hướng. Nếu lão phu nhớ không lầm thì bên đó hẳn là hướng của Dị Hỏa tông...”

Dị Hỏa tông?

Sắc mặt của mọi người có chút quái lạ!

Không lẽ là trùng hợp sao?

“Không lẽ là vì mình cho anh Diệp bảy giọt tinh huyết?”, Sở Y Thủy thầm nghĩ.

“Lục Thiêu, tới Dị Hỏa tông xem sao đi”, Bảo Kiếm Phong ra lạnh.

“Vâng”.

Lục Thiêu gật đầu, vừa định sải bước xuất phát!

“Anh Lục đợi đã!”, Sở Y Thủy hét lên một tiếng.

Lục Thiêu lập tức dừng lại bước chân, ngoảnh mặt mỉm cười nhìn Sở Y Thủy: “Y Thủy muội muội, có chuyện gì sao?”

Sở Y Thủy thoáng cân nhắc rồi nói: “Anh Lục, tôi là bạn với Dị Hỏa tông cho. nên bất luận có thể tìm thấy những thể Hỗn Độn khác ở đó hay không, mong anh đừng làm khó họI”

“Không vấn đề!”

Lục Thiêu sảng khoái đồng ý, tươi cười liếc Sở Y Thủy một cái: “Nhưng Y Thủy muội muội nợ tôi một lần đó nhé!”

“Được!” Sở Y Thủy gật đầu.

Lục Thiêu có chút ngạc nhiên, Sở Y Thủy ngay từ đầu đến kiếm Phượng Minh của hắn cũng không muốn nhận lấy!

Bây giờ vì một Dị Hỏa tông mà sẵn sàng nợ hắn ta một ân huệ?

Một cô gái tuổi xuân thì cực kỳ lạnh lùng xa cách, ngoại trừ thích người đàn ông nào đó thuộc môn phái kia ra thì hắn cũng không nghĩ ra lý do nào khác!

Nghĩ tới đây, Lục Thiêu liền tiến lên một bước, trực tiếp xé nát hư không mà đi!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play