“Anh Diệp... đừng nói nữa...”, Vương Quỳnh phía sau kéo áo Diệp Bắc Minh, tuyệt vọng lắc đầu.

Sắc mặt lão giả nho nhã phút chốc trở nên vô cùng khó coi. “Cậu nhóc, cậu có ý gì?”

Một cỗ sát khí lao ra.

Sắc bén vô cùng.

Cát đá xung quanh bay tứ tung, lá trên cây liên tục rơi xuống.

Diệp Bắc Minh cười nhếch miệng: “Tôi đương nhiên muốn vạch trần bộ mặt giả dối của nhà họ Sở!”

“Trả lời tôi! Nếu các người thật sự chí công vô tư, tại sao lại làm ra loại việc diệt tộc chỉ vì một vật ngoài hành tinh?”

Lão giả nho nhã nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh: “Cậu là ai?”

Diệp Bắc Minh cười nói: Sở tiêu diệt!”

ôi chính là một trong những chủng tộc đã bị nhà họ

“Thì ra là như vậy!” Lão giả nho nhã gật đầu, thu lại sát ý.

Sau đó bình tĩnh trả lời: “Tôi chỉ có thể nói cho cậu biết, nhà họ Sở cũng là bị uy hiếp!”

“Chỉ có điều, nhà họ Sở góp sức nhiều nhất, chịu trách nhiệm giết hại lớn nhất!”

“Những năm qua, nhà họ Sở luôn tìm cách đền bủ tổn thất cho những hậu nhân đã bị giết năm xưa!”

“Nếu cậu muốn trả thù, lão phu lúc nào cũng chào đón!” Diệp Bắc Minh cau mày: “Ông có ý gì?”

Lão giả nho nhã trả lời: “Nếu đã có vật đến từ ngoài hành tinh, vậy tại sao không thể có khách từ nơi đó?”

“Năm đó, có ba chàng trai trẻ đến thế giới Bản Nguyên, không có bất kỳ ai có thể chống lại họ!”

“Tôi chỉ có thể cho cậu biết đến đây thôi, nhà họ Sở cũng là thân bất do kỷ!” Nghe được tin tức này, Diệp Bắc Minh trợn tròn hai mắt.

Trong lòng xáo trộn.

Ba người thanh niên trẻ?

Chẳng lẽ là ba người ở đại lục Hỗn Độn kia sao?

Trong nháy mắt, Diệp Bắc Minh nhớ đến rất nhiều chuyện.

Đột nhiên.

Nhẫn trữ vật của Diệp Bắc Minh dao động, một niệm thức, Dị Hoả Lệnh xuất hiện trong lòng bàn tay.

Giọng nói sốt ruột của Tề Vạn Hạc vang lên: “Nhóc Diệp, xảy ra chuyện rồi.

Không biết ccô Đường bị làm sao, đột nhiên như biến thành một người khác”. _

“Nói bản thân là Huyền nữ gì đó... còn muốn giết chết tất cả chúng tôi

“Tôi kích hoạt trận pháp của Dị Hỏa Tông vây khốn cô ấy, kết quả cô Đường lại xông vào hố Thiên Hỏa!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh đại biến.

Chẳng lẽ thần hồn của Bắc Hải Huyền Nữ đã thức tỉnh?

Muốn chiếm lấy thể xác của Đường Lạc Âm một lần nữa?

“Lần sau tôi sẽ lại ghé thăm, cáo từ!”

Diệp Bắc Minh không có thời gian suy nghĩ thêm, xoay người biến mất.

Lão giả nho nhã quét mắt qua đám người đang có mặt: “Hi vọng mọi người sẽ giữ bí mật chuyện hôm nay!”

Sau đó ông ta nhìn về phía người nhà họ Sở: “Tuyên bố với bên ngoài, Sở Nguyên Bá và Sở Hồng nhiễm phải bệnh lạ, đột ngột qua đời!”

Một tiếng sau.

Diệp Bắc Minh cuối cùng cũng trở về Dị Hỏa Tông, Nha Nha sớm đã chở ở cửa núi, chạy tới nói: “Anh Diệp, anh về rồi!”

“Tình hình thế nào?”, Diệp Bắc Minh hỏi.

Nha Nha hoang mang lắc đầu: “Tôi không biết, đại trưởng lão bảo tôi ở đây chờ anh, anh về thì dẫn anh qua hố Thiên Hỏa!”

“Đi Hai người nhanh chóng đi về phía hố Thiên Hỏa.

Thiên Hỏa đảo được hình thành do thiên hỏa của ngoại vực rơi xuống, thiêu đốt cả một mảnh đại lục.

Trung tâm của vụ hỏa hoạn này được gọi là hố Thiên Hỏa, từ đó ngọn lửa này vẫn chưa từng dụi tắt.

Ngàn vạn năm nay, nhiệt độ của hố Thiên Hỏa ngày càng cao, nơi sâu nhất đến tổ tiên của Dị Hỏa Tông cũng không dám bước vào.

Gần đến hố Thiên Hỏa, nhiệt độ ngày càng tăng. Mồ hôi như mưa.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play