Bỏ lại thiệp mời, Đường Hạo đi ra đại điện.
Đột nhiên, anh ta ngừng lại: "Đúng rồi Diệp tông chủ, cảm ơn cậu đã giúp Khuynh Thành trị liệu độc thú huyết trong cơ thể!"
“Sau này thì không cần cậu nữa, tôi sẽ giúp cô ấy giải độc!"
Sau khi rời khỏi Thiên Hạ Đệ Nhất Đan, Đường Hạo tiến vào trong một ngõ hẻm.
Sắc mặt anh ta lập tức trầm xuống, nụ cười hoàn toàn biến mất!
Thay vào đó là biểu cảm lạnh thấu xương: "Lão Quỷ, vì sao vừa nãy ông lại ngăn cản tôi?"
"Với cảnh giới trước mắt của tôi, chém giết tên Diệp Bắc Minh rất đơn giản!"
"Chỉ cần anh ta chết, 148 mảnh xương Chí Tôn trong cơ thể anh ta đều là của tôi!"
"Không!"
Trong đan điền anh ta vang lên một giọng nói già nua: "Trên người người này hình như có bí mật gì đó, lúc lão phu dò xét cơ thể anh ta, lão phu như thể thấy được một vực sâu!"
“Sâu không lường được!"
Đường Hạo giật mình: "Lão Quỷ, còn có người ông không nhìn thấu?"
"Lần trước ông cũng nói Diệp Phong mang lại cảm giác này, chẳng lẽ... Diệp Bắc Minh chính là Diệp Phong?”
Giữa hai người này quả thực có rất nhiều điểm tương tự!
Đường Hạo rất thông minh, nhanh chóng nghĩ đến việc không lẽ bọn họ là cùng một người?
"Không phải!"
Giọng nói của Lão Quỷ vô cùng khẳng định: "Mặc dù hơi thở của Diệp Viễn cũng khiến người khác nhìn không thấu, nhưng không có cảm giác nguy hiểm trí mạng!"
"Diệp Bắc Minh lại giống như một thanh kiếm khát máu, Diệp Phong kia cách xa anh ta ngàn dặm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!