Lại nói, Bùi Ngọc Kiều vẫn còn may mắn, có phu nhân bị nôn nghén cả ngày còn không ăn hết nửa chén cơm, nàng không nghiêm trọng như vậy, mặc dù vẫn cảm thấy buồn nôn, nhưng vẫn ăn được một ít, các nha hoàn bên cạnh đều thở phào nhẹ nhõm. Tư Đồ Tu ở bên ngoài cũng không giống như trước, thỉnh thoảng chàng sai người đến hỏi thăm xem nàng đã ăn sáng chưa, ăn trưa chưa, nếu vẫn chưa ăn, buổi tối hơn phân nửa thời gian đều đến nhìn chằm chằm nàng, chỉ ăn bữa tối thôi mà cũng tốn hết một canh giờ.
Ngày hôm đó, Bùi Ngọc Kiều cất kim khâu, xếp gọn hai bộ y phục và quần nhỏ, sai người đưa đến Từ gia, căn dặn nhất định phải đưa tận tay Bùi Ngọc Anh để muội ấy nhìn thử xem có được không.
Hai người đều có tin vui, dường như còn thân thiết hơn tỷ muội ruột thịt, Bùi Ngọc Kiều nghĩ, bây giờ nàng có thể cảm giác được muội muội cũng giống như nàng, hai nàng tựa như một người, sau này đứa bé được sinh ra, hai nàng cộng thêm hai đứa bé đều gặp mặt, vậy thì hai đứa bé ngay từ nhỏ đã có thể trở thành bằng hữu tốt.
Chỉ mới nghỉ thôi mà nàng đã cảm thấy thú vị, bây giờ nàng hận không thể sinh ngay lập tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT