Ngày hôm sau đến rất nhanh, trời còn chưa sáng tỏ thì Lăng nhị thiếu gia đã không chịu nổi mà phải dậy thật sớm.

Hắn ăn vật thật bảnh bao lịch lãm, sau đó dựng người trên giường dậy theo hắn.

Lạc Lạc vốn còn đang say giấc thì bị hắn hôn đến mức suýt ngạt thở.

Cô bực bội ngồi dậy, mắng.

“Anh đang làm cái quái gì vậy hả?”

Mắt cô còn đang nhập nhèm, thế nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy chiếc áo sơ mi và chiếc quần âu được Lăng Hạo khoác trên người.

Lạc Lạc vốn đang bực bội lại được Lăng Hạo bế bổng lên, cô bị nhấc ra khỏi giường, vào đến phòng tắm, nước, khăn mặt và bàn chải đánh răng đều đã được Lăng Hạo chuẩn bị sẵn.

Thậm chí hắn còn có ý định đánh răng luôn cho cô nhưng bị cô đuổi ra ngoài.

Quần áo của cô cũng được Lăng nhị thiếu gia chuẩn bị từ sớm, sau khi thấy cô đi ra hắn bèn kéo cô đi thử đồ.

Lạc Lạc không ngăn được sự nhiệt tình của hắn, chỉ có thể thử bộ váy trắng tuy đơn giản nhưng giá tiền chói mù mắt do Lăng nhị thiếu gia chuẩn bị cho.

Sau khi thử xong, Lăng Hạo liền khen cô hết lời, tiếp theo đó, hắn như không chờ được nữa mà kéo cô xuống nhà ăn sáng.

Bữa sáng đã được chuẩn bị xong, khi Lạc Lạc ngồi xuống, Lăng Hạo cũng theo đó mà ngồi sát rạt.

Trên bàn bày đủ các loại món ăn, không món nào là không được chuẩn bị một cách công phu hoa mĩ, rõ ràng là do Lăng Hạo nói nhà ăn làm, nếu không ai lại làm cho một người đàn ông trưởng thành cuồng bạo như Lăng nhị thiếu gia đây vài món dễ thương như cho trẻ con như thế chứ.

Bữa sáng được xử lý xong xuôi cũng là lúc xe của nhà họ Lăng đến đón hai người tới cục dân chính.

Lạc Lạc không còn cách nào khác chỉ có thể theo Lăng Hạo đi ra ngoài.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, nhưng nghĩ tới chỉ vài phút nữa thôi bản thân sẽ thành người đã có chồng thì thực là phức tạp.

Nhưng cô có muốn ngăn cũng không ngăn được.

Sau khi nhận được hai quyển sổ chứng nhận kết hôn, Lăng Hạo lập tức vui vẻ chụp hình lại rồi sau đó cất cả hai quyển sổ đi.

“Này, trả tôi một quyển đây.”

Lăng Hạo về đến nhà là mở két sắt rồi dấu ngay hai quyển sổ đó đi được.

“Để anh cất không phải an toàn nhất sao?”

Để hắn cất mới là không an toàn đấy.

Rõ ràng là hắn sợ Lạc Lạc sẽ đòi ly hôn, thế nên hắn mới giữ luôn 2 cuốn sổ, dù Lạc Lạc muốn ly cũng không ly được.

Lạc Lạc thừa biết ý định của hắn, nhưng đang sống trong nhà họ Lăng nên cô chẳng thể làm gì được Lăng Hạo.

“Hôm nay em có việc gì không?”

Vốn Lăng Hạo còn muốn dẫn cô đi mua sắm, nhưng nghe cô nói.

“Hôm nay tôi phải đi học.”

Dù sao nữ phụ số 2 vẫn còn là sinh viên, việc học vẫn phải đặt lên hàng đầu.

Vả lại cô còn phải đi gặp chị gái song sinh Lạc Nhu, không biết cô đi như vậy Lạc Nhu sẽ đau khổ đến mức nào.

Nghe hệ thống nói từ hôm qua Lạc Nhu luôn ngóng đến trường để được gặp nguyên chủ, sợ nguyên chủ bị nhà họ Lăng ngược đãi.

Dù sao danh tiếng của Lăng Hạo cũng không tốt, việc Lạc Lạc gả vào nhà họ Lăng rồi bị người trong nhà này ngược đãi cũng là chuyện sẽ xảy ra trong suy nghĩ của mọi người.

“Để anh đưa em đến trường.”

“Không cần.”

Trường đại học cô đang theo học là trường công, không có nhiều tiểu thư công tử giống như những trường tư thục khác, thế nên nếu Lạc Lạc mà ngồi xe Lăng Hạo đến trường nhất định sẽ bị người ta chú ý.

Nhưng Lăng Hạo lại càng muốn như vậy, nhất định Lạc Lạc phải được người khác chú ý, sau đó biết được cô là cô gái đã có chồng.

Một Omega xinh đẹp tuyệt đối như Lạc Lạc nhất định sẽ được rất nhiều người theo đuổi, chỉ cần nghĩ tới đó thôi là máu nóng trên người Lăng nhị thiếu gia đã sôi lên sùng sục rồi.

Chỉ có điều hắn lại không cấm được việc Lạc Lạc đến trường, cũng không thể móc mắt hết đám người đó ra.

Như nghĩ đến chuyện gì đó…

Hắn biết hắn có thể làm gì rồi.

Vì Lăng Hạo cương quyết đưa cô đến trường nên Lạc Lạc cũng đành chịu thua.

Cô theo Lăng Hạo lên xe, chiếc xe sang trọng của Lăng nhị thiếu gia sáng chói dưới ánh mặt trời.

Một Alpha mạnh mẽ như vị đây sao chịu lép vế trước mặt người khác được, thế nên đồ hắn dùng là độc nhất, là sang trọng nhất và cũng phải bắt mắt nhất.

Qủa nhiên, khi chiếc xe đó đến trước cổng trường thì đã hút mắt biết bao nhiêu người.

Lạc Lạc vừa muốn xuống xe thì đã bị Lăng Hạo ngăn lại.

“Anh làm cái gì đó?”

Cánh tay cô bị người đàn ông đó túm lấy, muốn rút ra cũng không rút được.

Lạc Lạc chợt nhận ra mùi tin tức tố vị rượu vang trong xe càng ngày càng nồng đậm, sau đó…

Lăng Hạo đột nhiên hôn lấy cô.

“Ưm…”

Sau khi hôn sâu, cô thở hổn hển nhưng Lăng Hạo vẫn không chịu thả ra.

Hắn hôn lên cổ cô, đôi môi mỏng chạm lên tuyến thể giữa gáy khiến Lạc Lạc phải run lên.

Hắn hôn nhẹ lên chỗ đó, răng nanh cạ qua cạ lại nhưng lại không nỡ cắn xuống, chỉ có điều hắn vẫn thả tin tức tố bao quanh lấy Lạc Lạc.

Như vậy thì ai cũng biết cô là Omega đã có Alpha, mà còn là một Alpha siêu cấp bá đạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play