Ngày 6, những ngày nghỉ dài của Kỳ Thư Tiên kết thúc, bắt đầu phải đi làm, nàng canh trước thời gian rồi ngồi tàu điện ngầm đi tới công ty.
Lần phát sóng trực tiếp trước có kết quả không tồi, Kỳ Thư Tiên cuối cùng có thể thả lỏng đôi chút, tháng 10 hẳn là có thể kiếm ít tiền.
Kỳ Thư Tiên trải qua mấy ngày ở chung Lục Nghi Thanh, diện mạo đều toả ra vài phần nhu hòa.
Nguyên bản nàng ở công ty thuộc về dạng người dễ nói chuyện nhưng lời nói không nhiều lắm, là lão bản thiên về lãnh đạm một chút, đồng nghiệp lúc nào lại cảm thấy nàng giống như không còn quá lạnh lùng.
Triệu Lôi cầm tệp văn kiện đi vào văn phòng Kỳ Thư Tiên, Kỳ Thư Tiên uống lên ngụm cà phê ý bảo nàng làm công việc đi, Triệu Lôi nói: "Kỳ tỷ, buổi chiều Lưu tổng bên công ty truyền thông Quái Hồ hẹn chị ra ăn cơm. Em tra xét qua tư liệu rồi, Lưu tổng tương đối thích uống rượu nho, em đã chuẩn bị tốt."
Kỳ Thư Tiên suy nghĩ trong chốc lát mới nhớ lại cái này quái hồ truyền thông Lưu luôn là ai?
Công ty nàng có đôi khi muốn tiến hành hợp tác cùng các streamer khác, dưới trướng Lưu tổng Quái Hồ có nhiều streamer, trong đó các streamer nữ thích hợp làm mẫu bán hàng quần áo nữ cũng có kha khá.
Kỳ Thư Tiên có đôi khi sẽ để hai bên tiến hành hoạt động chung, nhưng New 3C ngoại trừ Kỳ Thư Tiên, tạm thời còn không có hot streamer nào khác, có càng nhiều trường hợp bên nàng nhờ vào fans của Quái Hồ thu hút fans, cọ lưu lượng.
Kỳ Thư Tiên nói: "Tốt, chị biết rồi, đến lúc đó gọi chị là được, khả năng sẽ phải uống rượu, gọi lão Lưu đi cùng đi."
"Vâng, Kỳ tỷ."
Buổi chiều Lục Nghi Thanh ra khỏi nhà, nàng muốn đi xem căn hộ mình đã mua hồi đại học, tìm thời gian thích hợp để bán đi mới được, nàng nhớ đồng nghiệp Phùng Tuệ Khê có thân thích làm môi giới nhà ở, liền nhờ nàng chuyển danh thiếp cho mình.
Chẳng qua Lục Nghi Thanh không muốn làm chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của người khác, hơn nữa trên thực tế căn phòng kia trừ bỏ ngày bàn giao xây dựng, nàng một lần cũng chưa đi xem lại.
Một hai năm đầu, Lục Nghi Thanh đúng là bởi vì không muốn nhớ tới Trương Mộ Dao mà phủ nhận, không dám đi nơi đó.
Sau lại do phòng ở vậy mà gia tăng giá trị rất nhanh, nàng liền coi đó thành một món đầu tư, không nghĩ tới thoáng cái đã trôi qua nhiều năm như vậy.
Lục Nghi Thanh lái xe tới phụ cận, phòng ở kỳ thật cũng ở gần đại học Thượng Hàng, nàng khó có thể phủ nhận rằng lúc ấy bởi vì bị Kỳ Thư Tiên ảnh hưởng nên mới chọn mua nhà ở đây.
Căn nhà này các căn loft nhỏ của Kỳ Thư Tiên 3, 4km, nhưng Kỳ Thư Tiên không có tới xem cụ thể, bởi vì vốn dĩ nhu cầu đối với phòng ở của nàng không quá cao, lúc ấy lại vẫn đang trong quá trình xây dựng, nàng liền càng không để ý tới.
Lục Nghi Thanh ngay lúc đó tài chính cũng không đầy đủ, căn nàng mua gồm hai phòng một sảnh 100 mét vuông, cũng không lớn như căn hộ nàng đang hiện tại, nhưng may mắn tầm nhìn tốt, nơi đây khung cảnh thanh u, an ninh cũng không tồi, lúc Lục Nghi Thanh quyết định vẫn rất là thích.
Nàng ấn thang máy tới tầng 7.
Một tầng sẽ có hai hộ gia đình, căn của Lục Nghi Thanh là 7b, 7a bên cạnh có người ở, bên ngoài có bày giá để giày, nhìn xa một cái, đường đi gần đó đều sáng sủa hơn nhà Lục Nghi Thanh nhiều.
Lục Nghi Thanh nghĩ tới thời điểm lần trước nàng tới hình như là 6 năm trước, khi bàn giao Lục Nghi Thanh có lại đây nhìn qua, thời gian dài như vậy, có bụi bẩn cũng là bình thường.
Lục Nghi Thanh đi đến trước cửa, nàng vuốt then cửa, trên tay bẩn một mảng, nhưng giống như cũng không có bẩn như nàng tưởng.
Lục Nghi Thanh mở cửa đi vào, toàn bộ phòng sáng trưng, cũng không có mùi hôi trong tưởng tượng, mùi hôi do tro bụi quá nhiều.
Lục Nghi Thanh vào nhà vệ sinh, sờ soạng bệ bồn rửa mặt một chút, lớp bụi phía trên xác thật cũng không dày, không giống một căn nhà nhiều năm không ở.
Trong đầu nàng chợt nhảy ra một ý tưởng.
Trương Mộ Dao......
Trương Mộ Dao tới phòng ở hhaquét tước vệ sinh cho nàng.
Sắc mặt Lục Nghi Thanh có chút khó coi, nàng lập tức từ trong phòng đi ra, đem mật khẩu phòng sửa lại.
Mật khẩu nhà cùng di động của nàng giống nhau, đều là sinh nhật nàng, Lục Nghi Thanh lúc ấy cũng không có đi đổi mật khẩu.
Lục Nghi Thanh nghĩ nghĩ, ấn xuống mấy con số.
060220.
Mật khẩu thẻ ngân hàng của Kỳ Thư Tiên.
Lục Nghi Thanh sửa mật khẩu xong nhẹ nhàng thở ra, nàng lấy di động ra định gọi điện thoại cho Trương Mộ Dao, ấn xuống con số cuối cùng, nàng dừng lại.
Trương Mộ Dao cố ý.
Trương Mộ Dao đang khiến mình chủ động gọi cho nàng.
Lục Nghi Thanh không muốn toại nguyện nàng, nàng xoay người đi tới thang máy.
Thời điểm thang máy đang đóng lại, liền bị người duỗi tay chắn giữ, đó là một bạn nam trẻ tuổi.
Lục Nghi Thanh lùi lại vào trong góc đứng.
Bạn nam thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, phỏng chừng là tầm tuổi sinh viên đại học, hắn nhìn Lục Nghi Thanh một cái, chủ động bắt chuyện: "Chị là tới tìm người đang ở 7b sao? Nàng thường đến cuối tuần sẽ qua đây."
Lục Nghi Thanh nhìn hắn, ngữ khí tỏ ra lạnh lùng: "Người ở 7b?"
"Đúng vậy. Người đó đặc biệt buồn cười, nàng cơ hồ mỗi tháng đều sẽ tới đây quét tước vệ sinh."
Bạn nam nghĩ nghĩ, hắn che lại miệng mình tựa hồ cảm thấy chính mình lỡ miệng: "Sao vậy, chị không quen sao?"
Lục Nghi Thanh: "Quen biết."
Vừa nói đến Trương Mộ Dao, bạn nam tỏ ra đặc biệt kích động, hắn nói: "Chị có quan hệ gì với nàng a, nàng ăn mặc ngầu đét, nhưng cười rộ lên lại thật ngọt ngào."
Nam hài tử miệng không dừng: "Chị có WeChat của nàng không? Em hỏi xin vài lần nàng đều không cho."
Ngầu đét, ngọt ngào......
Xác thật là Trương Mộ Dao.
Thần sắc Lục Nghi Thanh càng lạnh, không tiếp tục đáp lời.
Bạn nam còn đang ríu rít nói không ngừng, Lục Nghi Thanh nhìn thoáng qua con số trên thang máy, thang máy nơi này chậm hơn so với nhà nàng rất nhiều, nhưng còn may chỉ có 7 tầng, cũng chờ không có bao lâu liền đến tầng 1.
Lục Nghi Thanh hướng hắn hơi gật đầu ý bảo đi ra thang máy trước, nàng nghĩ cần đẩy nhanh tốc độ đem phòng ở này bán đi mới được.
Lên xe, Lục Nghi Thanh nhìn thoáng qua tro bụi trên tay, nàng từ trong ngăn kéo lấy ra nước khoáng, chà sát tay đến khi tay có chút biến hồng, nàng mới trấn định.
Lục Nghi Thanh lái xe đi đến phía trước, vị trí nàng bây giờ cách New 3C rất gần, nàng nhìn nhìn khắp nơi tìm một nhà hàng không tồi rồi đi vào.
Lục Nghi Thanh gọi một phần bò bít tết, có chút sững sờ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Kỳ Thư Tiên dẫn Lưu tổng bàn đã đặt sẵn, Lưu tổng còn mang theo mấy streamer tương đối có nhan sắc, cũng không biết là vì hắn bản thân háo sắc vẫn là do muốn nói với Kỳ Thư Tiên công ty mình streamer nhiều, chất lượng tốt.
Kỳ Thư Tiên cảm thấy cả hai đều đúng.
Kỳ Thư Tiên không biết Lưu tổng có từng làm qua công việc phát sóng trực tiếp hay là streamer chưa, vì những điều hắn nói xác thật là rất thực tế, suy nghĩ của hắn đối với vấn đề nhiệt độ của streamer cùng với quá trình dịch chuyển sự nghiệp đều rất có chủ kiến.
Nhưng chỉ là con người này thật sự thích uống rượu, cứ nói một câu quan trọng liền phải uống một chén, mà rượu vẫn là loại số độ rất cao.
Cứ việc đã có lão Lưu đi cùng, Kỳ Thư Tiên cũng uống vào không ít, Triệu Lôi lại là nữ, Kỳ Thư Tiên không để nàng uống nhiều rượu, bảo nàng lấy Coca thay thế.
Lưu tổng lại uống một chén rượu, đem hạng mục chốt định: "Vậy tốt, đến 11/11, chúng ta sẽ liên hợp tổ chức một buổi tiệc rượu, quảng bá dưới hình thức phát sóng trực tiếp. Đến lúc đó Thư Tiên cô có thể sẽ cần lên sân khấu nha."
Kỳ Thư Tiên tươi cười, nàng gật đầu: "Được a."
Nàng cùng Lưu tổng chạm chén, Lưu tổng chú ý đến chiếc nhẫn trên tay nàng, hắn nghi hoặc nói: "Thư Tiên, cô có bạn trai rồi a."
Kỳ Thư Tiên theo ánh mắt của hắn nhìn sang ngón tay mình, ý cười trong mắt càng sâu, nàng nói: "Không có a."
"Là sao." Lưu tổng không tin. Lại nghe Kỳ Thư Tiên nói: "Là hôn thê."
Ánh mắt nàng chân thành tha thiết, không giống như đang nói giỡn.
Lưu tổng ngơ ngẩn, hắn không thể tin được, chớp mắt hai cái,thật lâu mới phản ứng lại: "Thì ra là thế a."
Hắn lại giơ chén rượu lên chúc mừng Kỳ Thư Tiên: "Chúc mừng cô, lần sau dẫn muội muội lại đây cùng nhau chơi a."
Đúng như Kỳ Thư Tiên suy nghĩ, Lưu tổng trước đây từng làm streamer một thời gian, đối với loại cảm tình này hắn tự nhiên đã thấy nhiều, cũng rất ủng hộ. Hơn nữa luật pháp từ bốn năm trước đã được thông qua rồi.
Điều duy nhất làm hắn kinh ngạc là Kỳ Thư Tiên vậy mà sẽ thích nữ.
"Được." Kỳ Thư Tiên không hề khách sáo.
Công việc bàn bạc xong, buổi tối Lưu tổng còn có chuyện, vài người cũng không dây dưa, cùng nhau ra về. Lưu tổng: "Tôi đây đi trước."
"Vâng. Lần sau gặp." Kỳ Thư Tiêu tươi cười một cách tiêu chuẩn, người đi rồi nàng nhìn về phía lão Lưu cùng Triệu Lôi: "Hai người vất vả rồi, ngày mai có thể đi làm muộn một chút."
Ánh mắt nàng dừng trên Triệu Lôi: "Triệu Lôi, em chú ý an toàn, đi về sớm một chút."
Hai cái người nhìn nhau: "Vâng, Kỳ tỷ, chúng ta đây đi trước."
Sau khi hai người họ đi về, Kỳ Thư Tiên "hô" một hơi thật sâu, vừa rồi nàng uống không ít rượu, trong chốc lát có điểm khó chịu, nôn nôn nao nao.
Nàng ngáp nhỏ một cái, dư quang nàng chợt thấy được một thân ảnh mảnh khảnh.
Tóc quăn dài, dáng người tinh tế toả ra vẻ thanh lãnh......
Động tác ngáp Kỳ Thư Tiên đều dừng lại, nàng dùng tay xoa xoa đôi mắt, hoài nghi chính mình uống nhiều quá mà sinh ra ảo giác, nàng kinh ngạc gọi điện thoại cho Lục Nghi Thanh.
Nữ nhân mảnh khảnh kia nghe được chuông di động giống trố mắt một chút, vừa nhìn qua khóe miệng liền nhẹ nhàng cong lên, nàng đem tóc dài vén ra sau tai, tay phải mang nhẫn lóe sáng......
Kỳ Thư Tiên hô hấp cứng lại, mặt càng thêm đỏ.
Lục Nghi Thanh nhẹ nhàng gọi nàng: "Tiên Tiên...... Làm sao vậy? Sao đột nhiên gọi cho mình?"
Thanh âm thanh lãnh đi qua di động có chút sai lệch, nhưng ngoài dự đoán mang theo từ tính cùng ấm áp.
Kỳ Thư Tiên mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm Lục Nghi Thanh, trên mặt đỏ ửng không bình thường.
Nàng tưởng nàng thật sự uống say.
Bằng không, vì sao Lục Nghi Thanh lại như vậy mềm, như vậy khiến người ta tâm động?!
Lục Nghi Thanh thật lâu không có nghe được tiếng động gì, nàng đưa điện thoại di động ra xa, trên màn hình vẫn hiện tên Kỳ Thư Tiên đang trong cuộc trò chuyện, nàng nghi hoặc nhẹ giọng lên tiếng: "Thư Tiên?"
Chân mày Kỳ Thư Tiên tức khắc giãn ra, nàng nhẹ nhàng lên tiếng.
Nàng gọi thử: "Lục Nghi...... Thanh?"
"Ân?" Lục Nghi Thanh nhẹ nhàng trả lời, động tác quấy nước trái cây sững lại, lẳng lặng chờ Kỳ Thư Tiên hồi đáp.
Kỳ Thư Tiên nhìn Lục Nghi Thanh lẳng lặng ngồi đó, như một bạn nhỏ mới rơi vào lưới tình, ngượng ngùng lại rung động.
Nàng nói với Lục Nghi Thanh: "Nghi Thanh, mình gặp được một mỹ nữ rất xinh đẹp. Cậu nói xem nếu mình đi hỏi WeChat của nàng, nàng có cho mình không nhỉ. Mình đi tới hôn nàng, nàng sẽ không không cho mình hôn chứ?"
Thanh âm Kỳ Thư Tiên tế tế mật mật thông qua di động truyền đến tai Lục Nghi Thanh, nàng chớp mắt hai cái, khóe miệng cong cong chậm rãi san phẳng cho đến biến mất.
Tay nàng nắm chặt lại.
Kỳ Thư Tiên gặp một vị mỹ nữ.
Kỳ Thư Tiên muốn hôn người khác.
Vào ngày thứ bảy từ khi các nàng đính hôn.
Lục Nghi Thanh mặt trầm, đầm nước dưới đáy lòng kia tựa hồ bị đóng băng, tay nàng không ngừng nắm chặt di động.
Lục Nghi Thanh há miệng thở dốc, ngập ngừng vài câu, nàng không biết nên nói cái gì.
Nhưng kia chính là Kỳ Thư Tiên, nàng đã nhận thức nàng mười lăm năm.
Nàng sao có thể ở hiện tại nói muốn muốn hôn người khác?
Lục Nghi Thanh nghĩ, đại khái chắc nàng đang nói giỡn đi.
Lục Nghi Thanh thần sắc bình tĩnh xuống, nàng nói: "Thư Tiên, cậu có phải uống say rồi?" Lại đi nói giỡn với mình?
Kỳ Thư Tiên tựa hồ phát hiện ra trong lời nói của mình có chỗ không ổn, nàng vội vàng đi đến nhà hàng Lục Nghi Thanh đang đứng.
Nàng nhanh chóng dẫm lên giày cao gót đến mức gần như là chạy tới chỗ Lục Nghi Thanh, thời điểm cách Lục Nghi Thanh còn có một bước, qua điện thoại nàng nghe được thanh âm Lục Nghi Thanh: "Cậu...... thích thì đi hôn đi."
Lục Nghi Thanh tựa hồ cũng nghe thấy tiếng giày cao gót dồn dập, nàng quay đầu lại nhìn liền thấy được Kỳ Thư Tiên.
Kỳ Thư Tiên đang cười, mặt đỏ hồng, lòng nàng nháy mắt vui sướng lên, con ngươi sâu thẳm mang theo vài phần nghi hoặc.
Lục Nghi Thanh thấy Kỳ Thư Tiên ngồi bên cạnh nàng trên cùng một ghế, gần như là nháy mắt cả người ghé sát vào Lục Nghi Thanh nói: "Được a, mình sẽ hôn nàng."
Lục Nghi Thanh không biết là tiếng từ trong điện thoại vẫn là tiếng từ cuộc đối thoại mặt đối mặt, nàng nghe thấy Kỳ Thư Tiên nói như vậy, sững sờ không có trả lời, thậm chí đã quên cả buông điện thoại xuống.
Kỳ Thư Tiên hôn lên, hung hăng, âm thanh rất lớn, "Chụt" một tiếng, nháy mắt vang lên.
Lục Nghi Thanh tựa hồ bị dọa sợ, hồi lâu cũng chưa phản ứng lại.
Kỳ Thư Tiên cười toe toét, nàng ghé vào trên người Lục Nghi Thanh, hỏi nàng: "Mỹ nữ có cho mình WeChat không?"
Như là một tên tra nữ thực thụ.
Lục Nghi Thanh rốt cuộc phản ứng lại, mặt nàng lập tức đỏ lên, kể cả vành tai tinh xảo tinh tế đều hồng hồng.
Kỳ Thư Tiên hôn nàng.
Người phụ nữ xinh đẹp mà Kỳ Thư Tiên nói đến chính là mình, nàng nhịn không được muốn hôn mình.
Lục Nghi Thanh cắn chặt môi dưới, nàng cứng nhắc đem điện thoại cất đi, quay đầu đi không xem Kỳ Thư Tiên: "Kỳ, Thư, Tiên. Vừa rồi cậu là đang nói đùa sao?"
Ngữ khí lạnh lùng làm đông lạnh thân mình, Kỳ Thư Tiên cảm thấy xung quanh mình rét căm căm, nàng như là mới vừa tỉnh rượu, vẻ mặt xin lỗi nhìn về phía Lục Nghi Thanh.
Nghi Thanh, nàng...... tựa hồ đang tức giận.
Kỳ Thư Tiên vò đầu bứt tai, nhiều năm như vậy nàng chưa từng chọc Lục Nghi Thanh tức giận bao giờ, cũng không biết nên dỗ Lục Nghi Thanh như thế nào.
Nàng vội vàng lôi kéo tay Lục Nghi Thanh, hấp tấp nói: "Nghi Thanh, cậu đừng giận, chỉ là mình nhìn thấy cậu liền rất vui, mình thật là cao hứng a, mình chỉ là rất muốn hôn cậu thôi......"
Kỳ Thư Tiên ngữ khí thực đứng đắn, Lục Nghi Thanh lại không nói không rằng, nàng biết mình tựa hồ đang quá mức nghiêm túc, Kỳ Thư Tiên chỉ là đùa một chút mà thôi, nàng không nên căng thẳng như thế.
Nhưng Kỳ Thư Tiên vừa đính hôn được bảy ngày liền nói muốn đi hôn nữ nhân khác, cảm giác bị lừa gạt, vũ nhục quá mạnh mẽ nháy mắt tràn ngập tâm trí nàng.
Lục Nghi Thanh nghĩ cần được yên tĩnh một lát, nàng thu thập đồ đạc, một nửa ánh mắt cũng không cho Kỳ Thư Tiên, đứng lên tựa hồ muốn ra ngoài.
Kỳ Thư Tiên biết chính mình đã chọc Lục Nghi Thanh giận dỗi, cần thiết nhanh chóng dỗ dành, tốt nhất là giải quyết ngay tại đây, không thể để nàng rời khỏi chỗ này.
Kỳ Thư Tiên duỗi tay ôm lấy eo nhỏ của Lục Nghi Thanh eo, đem đầu tóc mềm mụp dựa vào trên người Lục Nghi Thanh, làm nũng: "Lục Nghi...... Thanh mình sai rồi, không cần tức giận được không."
Nàng làm nũng cầu tha thứ: "Lần sau, mình nhất định sẽ không nói đùa với cậu kiểu đó, mình sẽ trực tiếp nói cho cậu là mình muốn hôn Lâm Nghi Thanh đại mỹ nữ. Được không?"
Lục Nghi Thanh bị ôm lấy cả người cứng đờ, không biết có phải bởi vì Kỳ Thư Tiên uống say hay không, mà thân mình càng thêm mềm cũng càng thêm giống mèo con.
Nhưng điều khiến người vô phương ứng đối chính là khách ăn trong nhà hàng tựa hồ phát hiện có chuyện kỳ quái ở bên này, mọi người xung quanh đều nhìn qua.
Lục Nghi Thanh đành đỡ Kỳ Thư Tiên ngồi xuống.
Kỳ Thư Tiên yên lòng một chút, nàng hướng Lục Nghi Thanh ủy ủy khuất khuất nói: "Mình uống say, cậu tha thứ cho mình được không?"
Có lẽ Kỳ Thư Tiên thật sự uống hơi nhiều, câu đầu không có chút liền mạch với câu sau.
Nếu là ngày thường, nàng nghĩ, nàng chỉ cần nói chuyện bình thường với Lục Nghi Thanh là được, đâu cần sử dụng phương pháp ngốc nghếch như vậy.
Kỳ thật Lục Nghi Thanh cũng không tức giận, thấy Kỳ Thư Tiên như vậy lại càng không, nàng chỉ là có chút ngượng ngùng, hơn nữa những lời vừa nãy của Kỳ Thư Tiên thật sự dễ làm người hiểu lầm.
Nàng hỏi Kỳ Thư Tiên: "Uống say hử, uống bao nhiêu rồi?"
Lục Nghi Thanh phát hiện Kỳ Thư Tiên lại gần, mà mùi rượu trên người xác thật là có hơi nồng, đại khái thật sự uống say.
Kỳ Thư Tiên thấy ngữ khí Lục Nghi Thanh trở nên ôn nhu, nàng biết Lục Nghi Thanh đã hết giận, đột nhiên nhớ tới trên người có mùi rượu, Lục Nghi Thanh không thích mùi này.
Kỳ Thư Tiên tránh tránh sang bên cạnh, nàng trả lời câu hỏi của Lục Nghi Thanh: "Mình không nhớ rõ."
Lục Nghi Thanh phát hiện động tác nhỏ của nàng, chỉ nghe Kỳ Thư Tiên nói: "Trên người mình hôi, sợ dính lên cậu."
Thần sắc lạnh băng của Lục Nghi Thanh hơi hòa hoãn: "Vậy lúc cậu hôn mình sao không sợ mình thấy hôi?"
Kỳ Thư Tiên như là bị dẫm đuôi, trên mặt ngượng ngùng: "Đúng...... Thực xin lỗi mà."
Lục Nghi Thanh hừ một tiếng không đáp lại vấn đề này, nàng ngồi gần Kỳ Thư Tiên hơn chút, hỏi: "Sao cậu tới chỗ này?"
Kỳ Thư Tiên giải thích ngọn nguồn, ánh mắt sáng quắc nhìn Lục Nghi Thanh, Lục Nghi Thanh cũng hướng nàng giải thích nói: "Là như này. Hôm nay mình đến xem căn phòng ở kia."
Kỳ Thư Tiên suy nghĩ trong chốc lát mới nhớ lại căn hộ đó của Lục Nghi Thanh, nàng hỏi: "Nga, tình hình thế nào?"
Lục Nghi Thanh nói: "Đồng nghiệp của mình có bạn làm trong phương diện này, mình đã liên hệ, hy vọng nàng sẽ mau chóng ra tay."
Kỳ Thư Tiên nghĩ nghĩ, vẻ mặt có chút lo lắng cho Lục Nghi Thanh, nàng nói: "Kỳ thật cũng không cần sốt ruột."
Lục Nghi Thanh nghĩ nghĩ, không trả lời, ngược lại lấy ra di động, mở mã QR WeChat của mình ra, thần sắc lãnh đạm như cũ.
Nhưng Kỳ Thư Tiên lại thấy được vẻ ngượng ngùng trong đó, nàng ý bảo đưa mã QR cho Kỳ Thư Tiên.
Cậu nói xem, nếu mình đi hỏi xin WeChat của nàng, nàng có cho mình không nhỉ?
Lục Nghi Thanh dùng hành động thể hiện cho Kỳ Thư Tiên rằng, nàng cho.
—————————————————————-
Tác giả có chuyện muốn nói:
Kỳ Thư Tiên: "Mình muốn cái gì cậu cũng sẽ cho sao?."
Lục Nghi Thanh: "Cho hết."
P/s:
Sự chú ý của rất nhiều các tiểu khả ái đều ở thể lực của Tiểu Kỳ,
Rõ ràng hẳn là Lục lão sư có tiềm lực,
Nhưng bạn học Tiểu Kỳ của chúng ta chính là sẽ dùng trí để chiến thắng (nói tiếp thì spoil mất) hahaha
Thêm nữa đột nhiên tôi phát hiện rằng họ của hai nàng đều là con số:
Kỳ ( 7 ), Lục ( 6 )
Đến giờ mới để ý, tôi thấy chính mình ngốc muốn chết.
————————————————————————
Editor có lời muốn nói:
Chap này cũng dài sương sương🤤
Vẫn câu nói cũ, nếu gặp lỗi typo thì nhắc mình nha~