Bella vừa hoàn thành chuyến công tác.
Tạm thời cô sẽ không quá bận rộn như trước nữa, nên có thời gian rảnh thì liền thư giãn thôi.
Nào ngờ đến, lúc cô đang cưỡi mây vượt núi cùng Tề Thiên Đại Thánh trừ yêu diệt quái trong giấc mộng đẹp, mang tâm trạng phơi phới chuẩn bị rủ rê các bạn bày trò nghịch phá một chút thì một cuộc gọi đến lập tức phá nát tất cả.
- "Alo".
Tự dưng bị đánh thức, Bella vội nhấc điện thoại, giọng mơ mơ màng màng cất tiếng hỏi.
- "À, hoá ra em còn đang ngủ.
Là tôi đây".
Đầu dây bên kia một chất giọng đàn ông dịu dàng cất lên, khiến Thượng Nguyên đứng cạnh anh phải rùng mình sởn gai ốc.
- "Cho hỏi "tôi" là ai?".
Bella trong khi chưa hoàn toàn tỉnh táo cũng phát hiện ra giọng nói bên kia có chút quen quen, bèn hỏi.
Nhưng trên màn hình là một dãy số lạ mà, làm thế nào được.
-"Tào Dịch Thiên"
-"Tào...Tào...tên điên nhà anh!".
Bella xém tí nữa là từ trên giường ngã nhào xuống đất.
Cô nhận ra rồi, chính là cái tên điên vô lại đó luôn đuổi theo ám cô đây mà.
Tào Dịch Thiên giật giật khoé môi, bao giờ nói chuyện với anh, thì câu cửa miệng của cô chính là...ừ...Tào điên.
Bộ chẳng lẽ cô có ấn tượng xấu với anh như thế sao? Anh đang cố gắng cải thiện hình tượng thế cơ mà.
-"Tên điên kia! Anh gọi cho tôi đây chính là có việc gì muốn thỉnh giáo hay sao?".
Bella vẫn lớn tiếng chửi anh, khiến Thượng Nguyên đứng cạnh bàn làm việc của anh nhịn cười đến mức đỏ cả khuôn mặt.
Thượng Nguyên thầm khen ngợi Bella, cô quả thật rất xuất chúng nha.
- "Một là em gọi tên tôi, hai là gọi thân mật chút".
Tào Dịch Thiên khẽ lắc đầu, tay cầm điện thoại ghé sát người, không quên nhắc cô.
- "Tào Dịch Thiên! Nói đi, anh gọi cho tôi đây làm gì?"
-"6 giờ tối nay tại Tào gia, ông nội tôi tổ chức sinh thần thứ 70, ba mẹ tôi đương nhiên muốn tôi mời em tham dự, nên đưa tôi số điện thoại của em đây"
Cái gì nữa vậy trời?
Sinh thần thứ 70 của ông nội hay ông cố gì thì nhà anh cứ tổ chức đi, mời mọc tôi đến làm gì?
Hôm trước gặp mặt ba mẹ anh chưa đủ hay sao, hôm nay còn bảo cô đến dự tiệc ông của anh nữa?
Loạn, loạn hết rồi.
- "Hiểu rồi.
Tôi gác máy đây!".
Lời vừa dứt thì hai tiếng tút tút vang lên, nằm vật xuống giường nhắm mắt ngủ tiếp.
Chiều đó, Bella khá hiểu chuyện mà sửa soạn qua Tào gia dự tiệc.
Nhân vật chính hôm nay là trưởng bối của Tào gia, cô phải ăn mặc chỉnh tề một chút.
Bella chọn cho mình một chiếc váy màu trắng dài đến đầu gối, xẻ tà lệch vai đính ngọc trai, eo được bóp lại, tà váy hơi xoè.
Thật kì lạ, Bella không phối nó với bất cứ bộ trang sức nào quá cầu kì nhưng trên người cô lại toát lên khí chất cao quý khó ai sánh bằng.
Nói đi thì phải nói lại, Bella thích màu đen nhưng cũng khá hợp với màu trắng, thậm chí còn khiến cho người đối diện cảm thấy cô có tiên khí nữa.
Lạ nhỉ? Đến bây giờ sao vẫn chưa thấy các bạn của cô về? Bọn họ lúc nào cũng về sớm hơn cô mà.
Bella nhìn đồng hồ đã gần đến giờ, thì vội ra xe chuẩn bị đi.
Nào ngờ, vừa bước chân ra khỏi khu biệt thự, một cảnh tượng với Bella gọi là hãi hùng đập vào mắt cô.
Tào Dịch Thiên ấy thế mà đang trưng bày ra bộ mặt liệt đứng tựa người vào xe đợi cô.
Thấy cô bước ra đẹp tựa tiên nữ giáng trần, ánh mắt anh chăm chú si mê, toát lên vẻ dịu dàng chân thành vô tận.
Nhưng mà với Bella khi bắt gặp ánh mắt đó của anh, chính là nghĩ anh có chút ý đồ...biến thái.
Tào Dịch Thiên ơi Tào Dịch Thiên, anh ăn ở như thế nào mà khiến con gái nhà người ta không tin tưởng mình đến vậy chứ.
Thật quá thảm hại rồi!
-"Sao anh biết chỗ ở của tôi?"
-"Em quên rồi sao? Trên đời này, có một khái niệm gọi là có tai mắt mà"
-"Anh đến đây làm gì?"
-"Đến đón em, tiện đường mà! Không ngờ nhà em lại cách nhà tôi không xa, đáng lẽ ra tôi nên điều tra sớm hơn".
Tào Dịch Thiên nhún nhún vai.
- "...".
Thật sự thì Bella không còn lời nào để chống đối anh nữa.
Cái tên họ Tào này, da mặt quá ư là dày.
-"Nhà anh tôi đã đến 1 lần rồi, ngoại trừ ông nội của anh thì ba mẹ anh tôi cũng đã gặp.
Anh còn sợ tôi lạc đường?".
Bella gằn giọng, liếc anh chỉ bằng một nửa con mắt.
- "Chẳng phải nói tôi theo đuổi em sao? Hành động này của tôi không đủ chứng minh?"
Tào Dịch Thiên từ từ tiến đến gần chỗ Bella, khẽ nắm lấy tay cô đưa gần đến bên môi, hôn nhẹ lên mu bàn tay ấy.
Bella ngượng ngùng không dám nhìn thẳng mắt anh, cúi đầu đỏ mặt.
- "Chúng ta đều là những người còn độc thân, gia thế bối cảnh cũng hợp với nhau thì tại sao không cho nhau cơ hội? Chẳng lẽ em không định lập gia đình sao?"
-"Suy cho cùng, em vẫn là nên đến với anh đi! Anh hấp dẫn mê người thế này lẽ nào em một chút động lòng cũng không có?"
Bella đứng yên nghe anh nói cũng khá có cảm xúc rồi, nhưng khi nghe anh nói câu cuối thì sầm sì mặt lại.
[Tào Dịch Thiên anh đích thực là vua của thần kinh rồi, level max vô cùng khó chữa]
-"Anh tào lao đủ chưa? Nếu chưa hài lòng thì cứ tiếp tục một mình anh đi!".
Bella nói xong thì đi thật nhanh về phía xe của mình, khoá chốt cửa lại rồi nhấn chân ga chạy đi khiến Tào Dịch Thiên bị tuột mạch cảm xúc, đứng đờ người hồi lâu.
Rõ ràng là đang lãng mạn mà, sao Bella lại không quyến luyến chút nào vậy? Anh thở dài một mình, đi về phía chiếc xe của anh, theo sau xe cô về Tào gia.
Khuôn viên biệt thự Tào gia cực kì rộng lớn nên việc tổ chức những buổi tiệc thế này cũng không phải là chuyện to tát gì.
Bữa tiệc được tổ chức ngoài trời với nhiều nhân vật có thân thế, chủ yếu là giới doanh nhân quý tộc và một vài người trong giới chính trị.
Hàng dài chiếc xe xếp hàng ngay ngắn.
Bella đỗ xe xong thì Tào Dịch Thiên cũng vừa đến.
Anh quấn quýt theo chân người đẹp tiến về phía bữa tiệc.
Lúc này, đã có rất đông khách mời.
Ngay khi thấy Tào Dịch Thiên tay trong tay cùng Bella bước vào, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía hai người họ.
Nam thì điển trai phong độ, nữ thì xinh đẹp thướt tha.
Thật như tiên đồng ngọc nữ bước ra từ trong truyền thuyết.
Hai người cất bước đi về phía Tào Thịnh và Thiết Mạc Lệ và...còn có một vị trưởng bối lớn tuổi nữa, đoán không chừng chính là ông nội của Tào Dịch Thiên.
Bella thật sự khó xử nhưng đành lấy hết dũng khí ra chào hỏi từng người.
-"Con chào cô chú!"
-"Cháu chào ông ạ! Chúc ông sinh thần vui vẻ và luôn dồi dào sức khoẻ.
Tuy là không nhiều nhưng cháu có chút quà mọn, mong ông sẽ nhận ạ!"
Bella quan sát vị trưởng bối trước mắt này mà lòng lo sợ không yên, chẳng phải gừng càng già càng cay sao? Cô đâu phải thần thánh, đôi lúc cũng phải có chút e sợ chứ.
-"Ôi, cuối cùng thì sau bao năm mong mỏi, ông cũng được cháu dâu tặng quà rồi này.
Đây có lẽ là món quà vô giá đấy, phải không?".
Tào lão gia tử nhận lấy hộp quà, mỉm cười hiền hậu nhìn cô gái trước mặt này nói.
-"Dạ? Cháu dâu?".
Bella nghe mà giật mình.
Cô không nghe lầm đó chứ?
- "Tiểu Lăng à, cháu đừng có ngại! Việc này Tiểu Thiên đã nói với ông rồi nên mọi người cứ coi nhau như người một nhà nha".
Tào lão vuốt vuốt bộ râu cười nói.
-"Đúng rồi đó Tiểu Lăng! Trước sau gì cũng là người một nhà, quà cáp hay không không quan trọng".
Tào phu nhân Thiết Mạc Lệ thấy vậy cũng liền góp vui.
Bà thấy hai đứa thân thiết như vậy thì ánh mắt loé sáng mừng rỡ.
Bella làm sao mà không phát hiện ra điều gì đó không đúng.
Nhưng hôm nay là ngày vui của Tào gia, hơn nữa ông nội của anh cũng quý mến cô như vậy, từ chối thẳng thừng thật không phải phép.
Nhanh thôi, cô đã bị Tào phu nhân Thiết Mạc Lệ kéo tới bàn để điểm tâm, giới thiệu cho cô hết món này đến món khác.
Còn Bella đứng ở đây quan sát xung quanh, thì phát hiện một sự thật kinh hãi.
- "Ris...Iris, sao cậu lại ở đây?".
Lời Bella nói khiến Thiết Mạc Lệ chợt dừng, nhìn theo tầm mắt cô thì bắt gặp một cô gái xinh xắn khác cũng trạc tuổi Bella đang đứng gần đó, khiến bà phải kinh ngạc.
- "Hử? Bella, cậu cũng ở đây hả?".
Iris nghe Bella gọi tên thì quay người lại, tiến lại gần chỗ cô cùng Thiết Mạc Lệ.
- "Ừm, còn cậu?"
- "À, Nam Thần Mặc muốn Selena theo anh ta đến đây.
Mà Selena thấy bầu không khí náo nhiệt thế này nên ngỏ ý rủ tụi mình.
Chỉ có Ginny, cậu ấy đang bận rộn bên phía IG nên không tới được".
Iris giải thích xong quay sang Thiết Mạc Lệ kính trọng chào hỏi.
- "Tập đoàn công nghệ IG?"
-"Chậc! Cậu cũng biết mà, Ginny yêu thích công nghệ thế nào! Nếu như không phải ba cậu ấy lên tiếng, cậu ấy chắc chắn sẽ bỏ mặc Thiên Lượng mà chạy theo IG đến quên đường đi lối về luôn".
Iris chậc lưỡi, nói một tràng dài.
-"Tào phu nhân, lâu rồi không gặp cô.
Cô vẫn khoẻ nhỉ?".
Iris ồ lên một tiếng, có vẻ như cô ấy quen biết với Thiết Mạc Lệ.
- "Doãn Hiền đó à?".
Tào phu nhân thấy Iris cũng lại nở nụ cười thật tươi, dường như bà đang vui vì gặp lại người quen.
- "Con đây!"
-"Doãn Hiền à! Con quen Tiểu Lăng sao?".
Tào phu nhân gặp lại người quen thì vui mừng khôn xiết, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
- "Tiểu Lăng? À, giới thiệu với cô, Bella cậu ấy là bạn nối khố của con đấy ạ! Chúng con lớn lên bên nhau từ hồi còn nhỏ cùng với 3 người khác nữa"
Iris gật đầu thưa gửi với Thiết Mạc Lệ khiến Bella tò mò không thôi, rối quá.
Ai giải thích giúp cô được không?
- "Ôi, vậy hai đứa thân là bạn bè tri kỉ à? Doãn Hiền à! Tiểu Lăng tương lai sẽ là người một nhà với cô đó"
Thiết Mạc Lệ vui vẻ khoác tay Bella giới thiệu lại khiến Iris ngu người trong 3 giây, chỉ biết há hốc mồm đứng đó thôi.
-"Ris! Cậu và Tào phu nhân quen nhau khi nào vậy?".
Bella bấy giờ mới nhớ ra điều mà cô nghi vấn.
- "Chuyện là, một năm rưỡi trước, Tào lão gia tử bệnh tim trở nặng, được chẩn đoán phải phẫu thuật.
Tào gia đã lặn lội đường xa đưa ông ấy sang tận Mỹ để nhờ mình cứu giúp.
Từ đó đến nay sức khoẻ của ông ấy do mình phụ trách"
Iris tuy là một bác sĩ tuổi đời khá trẻ nhưng tay nghề dày dặn kinh nghiệm của cô lại được giới y khoa rất kính nể.
Nói cách khác, nhắc đến những bác sĩ nổi tiếng của giới y khoa, người ta không thể không nhắc đến tên cô.
- "Thì ra là vậy"
Vừa hay ngay sau đó Swan và Selena cũng tiến lại chỗ bọn họ đang đứng, Thiết Mạc Lệ kinh ngạc hết lần này đến lần khác.
Bà ấy biết Swan, biết cô là một siêu sao hàng đầu thế giới.
Không ngờ bạn bè chí cốt của con dâu tương lai của bà chỉ toàn là nhân vật tầm cỡ thôi, thật đáng ngưỡng vọng!
-"Chào Tào phu nhân và...Tào thiếu phu nhân!".
Swan nổi hứng trêu ghẹo bạn mình.
- "Cậu ăn nói cho cẩn thận".
Bella lườm lại, tỏ vẻ không phục.
-"Chứ không phải sao? Lúc nãy thấy Tào Dịch Thiên dẫn một cô gái, mình bị khuất tầm nhìn nên không nhìn rõ mà cứ thấy quen quen.
Giờ mới vỡ lẽ đây, thì ra là cậu.
Xấu lắm nha, yêu đương đến bạn thân cũng giấu"
- "...".
Bella cạn lời.
-"Selena à! Nói đi, cậu và Nam Thần Mặc đó có gì mờ ám phải không? Khi không hắn lại sinh nông nổi dẫn cậu theo tới tận đây".
Cả bọn nham hiểm nhìn Selena.
- "Oan quá! Mình thề là mình ghét tên đó đến phát điên, làm sao mà lại có tình ý với hắn được chứ?"
-"Với lại, mình đâu có thiếu đàn ông đi theo, không mù mà nhìn trúng anh ta đâu! Người gì đâu mà xấu tính lại quá quắt, ai xui xẻo lấy trúng anh ta chắc khổ cả đời mất"
Selena không để ý ánh mắt mọi người có chút kì quái, ẩn chút ý cười nhìn cô ấy nên cứ một mạch mà bộc bạch suy nghĩ.
-"Nhưng mình thấy Nam Thần Mặc rất đẹp trai mà, đúng kiểu cậu thích còn gì?".
Swan đầy đắc ý, hỏi tiếp.
-"Các cậu nhìn mình xem, ngon lành như thế này mà, thiếu gì người theo, không có anh ta cũng chẳng sao cả.
Mình với anh ta, nói sao cho đúng đây? À, chúng ta không thuộc về nhau!"
Selena nâng cao mặt, hãnh diện với cuộc đời.
Các bạn cô đứng đó thì thái dương giật liên hồi.
[Bệnh tự luyến của cậu ta lên tầm cao mới rồi đó]
-"Phì! Hahaha!"
Selena vừa dứt tiếng thì phía sau cô truyền đến giọng cười hả hê của một vài người đàn ông.
Nhận thấy có gì đó nguy hiểm, Selena xoay người ra sau thì phát hiện ra Nam Thần Mặc đen mặt đứng rất sát người cô.
Trời đất! Nói xấu sau lưng người ta mà ngờ đâu người ta đứng sau lưng mình.
Selena thầm trách số phận, khi nãy cô quá thất thố rồi.
Làm sao bây giờ?
- "Em gái Selena à! Lời này mấy anh đây thấy em nói rất đúng nha.
Hahaha!"
Lôi Đình Huân và Chu Kiến Tề hùa theo, không hề nể nang Nam Thần Mặc chút nào, cười trên nỗi đau của anh ta.
Lần đầu tiên họ thấy một em gái dễ thương như Selena đấy, dám đứng trước chốn thanh thiên bạch nhật chê bai Nam tổng tài xuất chúng.
Khá khen cho câu "chúng ta không thuộc về nhau"
-"Em được lắm! Đợi xem tôi xử em thế nào, chưa xong với tôi đâu!".
Nam Thần Mặc gằn giọng nói nhỏ bên tai Selena khiến cô rùng mình.
Lỡ rồi, đâm lao phải theo lao.
Cô không phải dạng vừa đâu nha, sẽ để yên cho anh ta bắt nạt à?
Rất nhanh Tào Dịch Thiên và Đàm Hạo cũng tới họp mặt nhưng đôi bên cũng tách ra sau đó một lát, nguyên do là có một vài vị đối tác của ngũ đại tài phiệt muốn cùng họ bàn dự án.
....._ •• to be continued •• _......