Khúc Yên đưa Cố Vân Thâm trở về phòng ngủ rồi mới vào phòng nghỉ ngơi.
Cô mở app đọc thơ ra, gửi tin nhắn cho Cố Vân Thâm: 【 Đã ngủ chưa? Quên nói với anh, tôi đã về nhà rồi. Cảm ơn anh đã mời tôi bữa cơm ngày hôm nay. 】
Cố Vân Thâm nửa tựa ở đầu giường, thấy được tin nhắn của cô, ngón tay lướt trên màn hình, nửa ngày chưa trả lời.
Khúc Yên đợi một lát vẫn không thấy hắn phản hồi, dứt khoát ném điện thoại ra, gọi trợ thủ hệ thống Tiểu Thất: “Tiểu Thất, tôi cảm thấy có gì đó rất cổ quái.”
“Kí chủ, cái gì cổ quái?”
“Không phải mi nói Cố Vân Thâm có tâm bệnh sao? Phản ứng vừa rồi của hắn quả thật có chút kỳ quái.”
Khúc Yên nhớ lại vừa rồi ngoài phòng khách, ánh mắt của Cố Vân Thâm thâm thúy khó hiểu.
Lúc trước dù hắn nhìn "Khúc Yên" hay là nhìn "Tiếu Ngôn" đều sẽ không có ánh mắt như vậy.
“Kí chủ, ngài có tính toán gì không?” Tiểu Thất hiểu rất rõ kí chủ nhà nó, không có việc gì thì sẽ không gọi nó ra tán gẫu.
“Tôi muốn mua một đạo cụ để Cố Vân Thâm có thể nghe thấy tiếng lòng của tôi.”
“Không có vấn đề, bây giờ sẽ mở ra hệ thống thương thành.”
Tiểu Thất giúp Khúc Yên mua đạo cụ " truyền đạt tiếng lòng ", “Chúc mừng kí chủ mua sắm đạo cụ thành công! Tổng điểm tích lũy hiện tại là 1668 vạn phân!”
“Ừm.”
Khúc Yên đóng hệ thống lại.
Cô dùng thân phận Tiếu Ngôn nhắn tin, một bên sử dụng "truyền đạt tiếng lòng".
【 Tiểu Cố, anh ngủ quên sao? Tại sao không trả lời tôi vậy? 】
Đồng thời cô suy nghĩ ở trong lòng: Tiểu Cố thật đẹp trai, là nam nhân đẹp nhất mà mình từng gặp.
Phòng ngủ bên cạnh, Cố Vân Thâm chợt giật mình!
Vì sao đột nhiên trong đầu hắn vang lên giọng Tiếu Ngôn?
Khúc Yên vuốt vuốt điện thoại, nằm ở trên giường, trong lòng tiếp tục suy nghĩ: Mình vẫn muốn tiếp tục đi ăn với Tiểu Cố. Hôm nay tách ra quá sớm, nếu như có thể cùng đi tản bộ thì tốt biết bao.
Cố Vân Thâm ngạc nhiên.
Ngoại trừ giọng anh hai, bây giờ hắn lại có thể nghe thấy giọng Tiếu Ngôn?
Mấy câu nói đó hình như là cô đang độc thoại.
【 Tôi chưa ngủ. 】 Hắn tính thăm dò.
【 Hôm nay anh nhìn thấy tôi có thất vọng không? 】 Khúc Yên vừa gõ chữ, vừa nghĩ --
Tiểu Cố, tôi không có nửa điểm thất vọng với anh đó nha.
Nhưng hình như anh hiểu lầm một chuyện, tôi cũng không thích người đàn ông khác.
【 Làm sao lại thất vọng? 】 Nội tâm Cố Vân Thâm thời khắc này khϊếp sợ không gì sánh nổi.
Hắn thật sự nghe thấy được suy nghĩ trong lòng cô!
【 Tiểu Cố, tôi muốn nói cho anh một việc. 】 Khúc Yên tạm thời che giấu tiếng lòng, suy tư phút chốc.
Bây giờ cô đã là đối tác chục tỷ của Cố Vân Thâm.
Chắc là hắn không ghét cô lắm đâu nhỉ.
Có nên tiết lộ thân phận không?
【 Cô muốn nói cho tôi biết chuyện gì? 】 Cố Vân Thâm ngưng thần cảm thụ, hình như hắn lại không nghe thấy giọng cô nữa.
【 Thật xin lỗi, tôi đã lừa anh. 】 Khúc Yên mở "truyền đạt tiếng lòng", yên lặng nói xin lỗi --
Thật xin lỗi, tôi ngụy trang thành dáng vẻ khác để đi gặp anh.
Sau khi tôi biết anh là Cố Vân Thâm, nhất thời cảm thấy rất vui, không nói cho anh biết tôi là Khúc Yên......
Khuôn mặt tuấn mỹ của hắn không có gì khác thường, giống như cái gì cũng không biết, thản nhiên nói: “Đã trễ như vậy, còn có việc?”
______________________________
Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT