Chương 561

“Con trai, ba cậu có , chuyện rồi. Hiện tại Chu Yên đang nắm quyên của bắt động sản Hạo Tường, cậu mau trở vê đi.” Về nhà lên mạng không bao lâu đã báo tin xâu cho Đàm Nhạc.

Nhà họ Tạ nghe nói Tạ Mẫn Tây đã thành công vào Thương Kiều, chị dâu như Vân Thư dù thê nảo cũng phải ăn mừng.

Cái gọi là chúc mừng chẳng qua là muôn thỏa mãn cơn đói của mình mà thôi.

“Chồng ơi, hôm nay trời trở lạnh rồi, ăn lẫu thôi.”

Tạ Mẫn Hành nhướng mày, ăn cũng được.

Tuy nhiên, anh bưng một bát nước trong, khuấy ‘ tất cả thịt và rau vớt ra trong nước lầu, cho đến khi chúng không còn mùi vị, sau đó Tạ Mẫn Hành ra hiệu cho Vân Thư: “Bây giờ có thể ăn rồi.”

Vân Thư lại nảy sinh ý định giết chồng.

Tạ Mẫn Tây nhìn hai người họ: “Anh, chị dâu, năm nay em là học sinh cuối cập, áp lực tâm lý đã rất lớn rồi, xin hai người đừng thể hiện tình cảm trước mặt người khác nữa.”

Vân Thư: “Cái này gọi là ngày thường.”

Tạ Mẫn Tây bỏ chạy.

Tạ Mẫn Thận đã lên chức, đúng như dự đoán của mọi người, anh ây trực tiếp trở thành phó thị trưởng thành phô A.

Sau khi Vận Thư biết chuyện, cô không nhắc đến những lời như ăn mừng nữa, bởi vì nhìn người khác ä ăn đồng thức ăn thơm cay nóng hôi hồi, cô chỉ có thể ăn đồ dành cho bà bầu, rất bi kịch.

Tuy nhiên, Vân Thư ủ rũ hỏi: “Mẫn Thận không đi lính nữa à?”

Tạ Mẫn Hành nghiêm túc trả lời: “Khi thằng bé gìn giữ hòa bình trỏ về, đã làm đơn xin xuât ngũ, vì quá xuất sắc, đất nước không chịu thả người nên đã trực tiệp thu xếp công việc. Bây giờ xem ra rất hợp với Mãn Thận.

Cũng thỏa nguyện vọng của mẹ.”

Sau khi công việc ổn định, bà Tạ bắt đầu nói về chuyện xem mắt.

Anh ấy mới nhậm chức được hai tuần, mọi chuyện đã bắt đầu, thành phố A là huyết mạch cốt lõi của nước Bắc, gần đây mỗi ¡ ngày đi làm vê anh ấy đều rất mệt mỏi.

Bà Tạ đi theo phía sau: “Con trai, con nhìn cô gái này đi, tốt nghiệp Đại học XX, du học hai năm, có bằng sau đại học. Con trai, con xem đi.”

Tạ Mẫn Thận không có tâm trạng nói về vân để hôn nhân vào lúc này.

“Mẹ, con mệt rồi. con muốn về nghỉ ngơi.”

Bà Tạ: “Con chỉ cần nhìn vào bức ảnh một cái thôi.”

Sau đó là tiếng Tạ Mẫn Thận đóng cửa.

Bà Tạ sờ chóp mũi: “Đứa nhỏ này làm sao vậy, chẳng lẽ nó không có hứng thú với phụ nữ sao?”

Kể từ khi Lâm Khinh Khinh biết bà Tạ muôỗn lập kế hoạch cho mình, nghe bà Tạ mời cô ấy đến nhà họ Tạ chơi với Vân Thư, nhưng Lâm Khinh Khinh luôn từ chối.

Lý do: Bận tối mắt tối mũi.

Bà Tạ càng thêm buồn bực, chẳng lẽ Khinh Khinh không có duyên với Mẫn Thận sao?

Thịnh Thế Vương Thành, gặp lại nhau.

Tạ Mẫn Thận đã thay đổi ¡ đường Ì lối cứng răn của mình, anh ây bắt đầu trở nên sâu lắng, không vui, không buôn. Tạ Mẫn Thận mặc đồng phục kiểu cũ trông buồn rầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play