Mai Như nghe một lúc lâu nhưng tiếng ồn bên ngoài không giảm mà còn mỗi lúc một lớn. Ngay cả thị vệ tuần tra cũng bị kéo vào, hình như họ bắt được ai đấy và đang cãi cọ ầm ĩ.
Mai Như không ngủ được bèn đẩy đẩy Phó Tranh, “Điện hạ.”
Phó Tranh mở đôi mắt lim dim, “Sao thế?” Do ngái ngủ nên giọng hắn hiếm lắm mới mềm như bông; nó dẻo dẻo thơm ngọt giống bánh táo hấp, làm người ta muốn cắn thử một miếng.
Mai Như chợt thấy đói bụng, nàng nói, “Hình như Chu Lương viện đã chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT