Thẩm Diệp Anh bị trúng một đao, cả người không còn chút sức lực, vết
thương ở bụng máu chảy không ngừng, sắc mặt nàng trắng bệch, trên mặt không thể
phân biệt được là mồ hôi hay nước mưa.
Nàng yếu ớt mở miệng: “Vương gia, buông tay!”
Nhìn hắn vẫn nắm chặt cổ tay nàng, nàng hét lên: “Ta không muốn chết
chung với ngài, buông tay!” Nàng cố dùng sức, lấy tay còn lại gỡ tay hắn ra.
Đường Chính dùng lực kéo một cái, cả hai người rơi xuống vách núi.
Nhóm thích khách áo đen vội chạy đến xem xét tình hình, phía dưới
tối đen như mực, tay không nhìn rõ năm ngón, nhưng vách núi cao như vậy, bên dưới
còn là thác lũ, khẳng định lành ít dữ nhiều, bọn chúng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi
rồi mau chóng dọn dẹp xác chết rút lui.
Thẩm Diệp Anh mơ hồ nghe người bên dưới hự một tiếng, nàng gắng sức
bò dậy khỏi người hắn, hai chân vẫn còn mềm nhũn bởi cảm giác rơi tự do ban
nãy.
Đường Chính cũng thuận thế ngồi dậy, đưa tay lau vết máu nơi khóe
miệng, cảm thấy lồng ngực đau đến không thở nổi.
Hắn điều chỉnh hơi thở trong chốc lát, lấy trong người ra một
thanh đoản đao, cắt một góc áo.
Tay hắn dùng lực ấn liên tục vào miệng vết thương ở bụng Thẩm Diệp
Anh đến khi máu ngưng chảy, sau đó không có kiêng kị nam nữ thụ thụ bất thân, cởi
áo ngoài của nàng, dùng mảnh vải băng bó lại. Cả quá trình Thẩm Diệp Anh cũng
không làm ra hành động phản kháng nào, dù sao hắn cũng chưa lột sạch, vẫn còn
chừa lại yếm nhỏ, đối với thời hiện đại mà nói thì cũng không đến nổi ngại
ngùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT